Anh xin chịu… chẳng biết sông ra biển Biết bao thuyền tìm bến để buông neo Chẳng biết được bao nhiêu mối tình gieo Vào trái tim luôn tràn trề nhựa sống Anh chỉ biết tình yêu là sinh động Là thành tâm vào ngưỡng cửa thăng trầm Là tia chớp gầm thét rồi lặng câm Là muôn kiếp không bao giờ nhàm chán Là tâm hồn khát khao và dũng cảm Cùng người tình chia sẻ nổi buồn vui Nhìn bạc vàng là những thứ mù đui Mà cảm xúc là những vương miện quí Là niềm tin đã tạo ra chân lý Sống vì nhau và chết cũng vì nhau Là kho tàng chứa đựng mọi thương đau Là kiệt tác sáng tươi màu ân ái Là hoa thơm mà muôn người muốn hái Là con đường không mực thước để đo Có tình yêu trái tim bớt âu lo Không đơn chiếc như con đò trước sóng Hãy đốt lên niềm thương yêu cháy bỏng Chắp cánh bay vào mơ ước huy hoàng Thế giới này là một cánh rừng hoang Tình yêu tới dâng nồng nàn hương sắc