Vần thơ viết khi buồn
Tác giả: hoa ly
|
Rồi một ngày kia, trước nắng hoàng hôn Tôi sẽ chết trong buổi chiều lá rụng... |
Tôi đến với tình yêu bằng tâm hồn non trẻ
Nào đã biết đến đắng cay là gì
Để hôm nay xa chân chốn bùn lầy
Tôi lại tưởng rằng đời đang thử thách
Tôi nào hay người chẳng từng mong ước
Được bên tôi sống cuộc sống ấm êm
Chỉ mình tôi ôm giấc mộng một mình
Không biết đến chỉ một lời gian dối
Người ra đi tôi tưởng mình có tội
Đâu biết rằng người giũ bỏ tôi đi
Tôi ngỡ ngàng bối rối cả niềm tin
Không còn biết làm gì để quên đi ngày tháng...
Tôi lại xô lẩn mình...vào dòng đời nghiệt ngã
Cố đuổi theo giấc mộng thủa nào
Nhưng chỉ nhận từ đời bao tàn nhẫn
Đóng trái tim tôi , vùi dập tận bể lòng
Tôi muốn gặp anh dù chỉ một lần thôi
Để tôi được nói với anh những lời tôi ấp ủ
Nhưng tìm anh ở đâu ?
Giữa bể trời bát ngát
Tôi lại bước những bước chân thững thờ
Rồi một ngày kia, trước nắng hoàng hôn
Tôi sẽ chết trong buổi chiều lá rụng...
Đã được xem 3012 lần
Sưu tầm bởi: hoa ly
Cập nhật ngày 04/04/2008
CẢM NHẬN |
kav |
đừng bao giờ nói để cho người đời phỉ nhổ ! vương một câu mà không biết suy nghĩ , hay nói một lời khiến cho mọi người cảm nhận được sự vô giáo dục nhé bạn ! |
Được viết bởi
hoa ly
(05/04/2008 - 8:30:57 PM) |
|
Thơ buồn đáo để! |
Dịt cụ nghe thơ em mà anh muốn khóc quá. Anh mà đọc thêm lần nữa chắc tự tử mất. Thơ em có hồn vãi lồn. TB: Văn Tú
|
Được viết bởi
ngovantu
(05/04/2008 - 1:08:13 PM) |
|
|
|