Con lại nhớ Mẹ ruì, lại mún đuợc nói chuyện với Mẹ! Hôm nay con đã đi đuợc lên bảng để làm bài tập đấy Mẹ ạh, con còn đi đuợc xe đạp nữa. Nhưng Mẹ đừng cho bố biết đấy nhé.Bố biết bố sẽ mắng con vì bố rất lo cho con, chân con vẫn chưa khỏi hẳn mà! Mẹ àh, trời hum nay lạnh ruì, Mẹ có lạnh không? Mẹ nhớ mắc ấm vào đấy.Còn con, Mẹ không phải lo quá cho con đâu,con bít tự chăm sóc mình ruì,MẸ cứ yên tâm. Mà năm nay con không hen như mọi năm nữa đâu Mẹ ạh.chắc con đã lớn , khỏe hơn nhìu ruì!
Mẹ!nhìu khi con tự hỏi sao cuộc đời lai quá bất công, nó đã lấy đi của con nguời quá nhìu điều quý giá để rồi mang đến cho họ bất hạnh và đau khổ vô cùng.Ngày xua con không bao giờ nghĩ rằng cuộc sống lại khắc nghiệt đến thế, con không bít để sống đuợc con nguời ta phải trải qua những điều thật khủng khiếp.Nhưng giờ thì con đã bít bởi con đã fai nếm trải những điều đó.Mẹ àh, Mẹ đừng lo, bởi vết thuơng ấy không hề làm con trở nên yếu đuối mà nó đã khiến con quyết tâm hơn, con có thể sống mạnh mẽ hơn xưa rất nhiù! Con sẽ sống hết mình và yêu thuơng hết mình, bởi tình yêu sẽ làm cuộc sống ấm áp hơn ý nghĩa hơn! Con hứa sẽ sống xứng đáng với niềm tin , sự mong đợi của Mẹ dành cho con. Dù mẹ đã sớm xa con, xa dời cuộc sống này nhưng con biết ở nơi xa Mẹ vẫn luôn yêu thuơng con luôn là niềm tự hào niềm kiêu hãnh của con!Giờ con mới biết con đã may mắn và hạnh phúc nhuờng nào khi đuợc là con của Mẹ, khi đã đuợc Mẹ sinh ra!Mẹ luôn ở bên con và gia đình, đừng bao giờ buồn mẹ nhé!!