Hôm nay ngày đầu tiên nó thấy buồn như thế ngày đầu tiên nó nhận ra rằng thì ra đúng là bấy lâu nay nó sống trong sự thương hại của anh. nó nhận ra răng ừ thì nguk ta nói đúng anh không yêu nó mà chỉ là thương hại nó thôi. Vậy mà bao lâu nay nó vẫn luôn tin tương va "hi vọng" vào tình yêu ấy của anh... Buồn thật
Sáu giờ sáng! có tn của anh
_ bé cưng của anh dậy chưa? nhớ đánh răng rửa mặt xong mới trả lời anh nhé!
_ à lúc nào dậy ăn sáng xong anh ưa đón bé đi chơi nhé! nhanh lên đó!
- Còn anh nhớ ăn sang cho đầy đủ vào. e có mặt>.<
_Ti đi chơi nhé?
-ô sa kê
Lúc nào cũng vậy nó luôn trả lời anh khi vừa ngủ dậy dù cho chưa đánh răng rửa mặt gì như anh yêu cầu nhưng tại nó không muôn anh phải chờ đợi tn của nó. Đã có́ lần anh chạy xe hơn 3km đến nhà tìm nó trong trời mưa vì hôm dó trời mưa nó lại đi chơi về muôn anh nt mà ko thấy nó bảo gì)
Nó vùng chạy ra khỏi chăn sau khi trả lời tn cho anh vội vội vàng vàng drrm và ăn chiếc bánh mì mẹ nó để sẵn ở trên bàn và ngồi chờ anh... 15 rồi 20 phut trôi ưa không thấy anh đâu nó bất đầu chuyển từ giận giỗi ưa lo lang không biêt anh có làm sao không nó nghĩ thầm.... Nó đi ưa đi lại thi bông đt có tn là của anh no thốt lên " Ôi may quá" chưa đọc nội dung tn nhưng nó đã yên tâm phần nào vì chắc là anh không sao.
_ xl bé cưng anh bận tí việc mất tiêu oy. để hôm khác mình đi nhé! ak hôm nay trời lạnh lắm đi đâu ra ngoài nhớ mặc áo ấm vào đấy nhé!
Nó buồn thiu đặt chiếc đt xuống bàn nằm ngĩ vớ vẩn một lúc rồi nt cho anh
- Không sao đâu anh à anh bận cứ đi nhé e tự lo đc mà anh nhớ mặc ấm ngen ốm ra đó em không chăm đâu....
_ok buồn thì đi chơi đi nhé!
Nó lủi thủi đành dắt chiếc xe đạp ra khỏi nhà một mình may quá vớ ngay đc thằng bạn trong lớp thế là hai đứa lai nhau đi khắp nơi nó có vẻ vui hẳn lên. Chiều dần buông cậu bạn chở nó về nhưng có lẽ nó chưa muốn dừng lại nó đòi đi tiếp với lí do " Hôm nay tui buồn" cậu bạn hay "lắm mồm" hôm nay lại im lặng cười nhẹ một cái và đạp nhẹ chiếc xe đi luôn không hỏi lí do vì sao có lẽ cậu cũng đoán đc . Hai đưa im lặng suốt chặng đường cậu bạn dừng lai ở một quán cóc ven đường hai đứa ngôi xuống nó đưa mắt liếc nhìn xung quanh như đang kiếm tim một cái gì đó nhưng không có gì cả nó thở dài hệt như luc bước ra khỏi nhà.. cạu bạn thấy vậy liền pha trò làm nó cời phá lên ngay tức khắc. nói chuyện một lát nó thấy khát và đưa tay lên gọi một cốc nước thì bỗng như có một cái gì đó mà nó không tìm lại đột nhiên xuất hiện
- A...
Câu nói ngập ngừng của nó khiến cạu bạn ngac nhiên nhìn theo mất nó về phía làn người nhộn nhịp nhưng làm gì có ai đắc biệt cậu gọi nó
+Nầy bà nhìn gì đó có ai đâu?
- à...ờ tui nhìn nhầm người ý mà
nó nói như thế chủ yếu là để chấn an lại mình sau điều vưa nhìn thấy và nó cố ngĩ chắc nó nhìn nhầm ......... Nhưng không cậu bạn đã thốt lên..
+Là anh ấy...
Sau câu nói nó quay phắt lại và đập vào mắt nó là hinh anh một con người mà nó luôn yêu thương nhưng anh lại suất hiện với một vẻ khác... anh đang tay trong tay với một người con gái khác.. nó như một người mất hồn nó ngoảnh lại nhìn cậu bạn miệng như muốn nói điều gì đó nhưng không thể thôt lên vì có cái gì đó chặn lại ngag cổ họng nó vậy. Nó nhìn chằm chằm vào mắt cậu và có lẽ trong đầu nó đoán đc là anh đang vui vẻ sánh bước với người ta mà không hề nghĩ đến nó. Rồi hai hàng nước mắt của nó bất đầu chảy........
Kết Thúc Kì Một.
Mời các bạn đón đoc ki 2 và tưởng tượng xêm câu chuyên sẽ ntn. người nào tưởng tượng đúng sẽ nhận đc một phần wa do người gửi tn trao tặng... hẹn gặp lại