vậy là cuối cùng chúng ta cũng đã ctay nhau. tại sao vậy hả em,em ra đi mà k cho anh biết được 1 ly do.k lẽ 4 năm y nhau k có j để níu kéo bước chân em sao?em có biết là anh y em nhều nhều lắm k?em còn nhớ lúc chúng ta ngắm trăng bên nhau k.em nói rằng:chúng ta sẻ k bao giờ rời xa nhau.lời em nói vẫn còn đây nhưng sao em lại vội quên đi những lời hẹn ước.em ra đi để lại nơi anh nỗi buồn và những giọt nước mắt từng đêm ước đẫm bờ mi.anh có đáng phải nhận sự thật phủ phàng này k em?tại sao ông trời lại cho anh gặp em chứ.nếu như chúng ta k gặp va y nhau,bây giờ anh chỉ biết nói "nếunhư...."em biết k?mỗi lần anh ngồi đọc lại nhũng tin nhắn của em thì lòng anh đau thét,1162 tin nhắn của em cũng là bấy nhêu mũi dao đâm vào ttim anh.mà thôi nói nhều để làm j,nó cũng k mang em về bên anh.lời cuối anh chúc em lun hạnh phúc và bình yên trong cuộc sống còn về phần anh,anh sẽ tập bc đi trên con đường k còn dấu chân em dẫu biết rằng điều đó sẽ làm anh rất đau khổ.nhưng anh vẫn mún nói rằng:" a vẫn y e,bây giờ va sau này vẫn thế".tạm biệt tình đầu của anhdẫu biết rắng cố quên là sẽ nhớnên dặn lòng cố nhớ để mà quên