:: Trang Chủ
» Lưu Bút
» Diễn Đàn
» Chơi games
» Nghe nhạc
» Xem phim
» Truyện tranh
» Avatars
» Phòng Tranh

Thơ Tình
Truyện Tình
Vườn tình yêu
Nghệ Thuật Sống
Danh ngôn tình yêu

Tin căn bản
Mẹo vặt
Đồ họa
Kho Download

Học tiếng Anh
Học tiếng Hàn
Học tiếng Hoa

T==============T
ID:  PASS:  
» Quên mật khẩu   » Đăng ký tài khoản mới
Hỏi và đáp
Hôm nay,  
TRANG CHỦ
Lưu bút
Tình yêu
Diễn đàn
Nghe nhạc
Xem phim
Chơi game
Phòng tranh
Quy định
Hỏi đáp
Tình Yêu
Thơ Tình
Truyện Tình
Nghệ Thuật Sống
Vườn Tình Yêu
Tâm Hồn Cao Thượng
Tin Học
Tin Căn Bản
Mẹo Vặt
Đồ Họa
Internet - Web
Kho Download
IT 360°
Giải Trí
Danh Ngôn
Thơ Thẩn
Truyện Cười
Truyện Ngắn
Truyện Ngụ Ngôn
Truyện Truyền Thuyết
Cổ tích - Sự tích
Thế giới games
Học Ngoại Ngữ
Tiếng Anh
Tiếng Hàn
Tiếng Hoa
English audio
English story
Học qua bài hát
Văn phạm tiếng Anh
Kỷ niệm áo trắng
Người thầy
Thơ áo trắng
Kỷ niệm không phai
LIÊN KẾT
Tâm Hồn Cao Thượng

Hạt giống tâm hồn.

        Tác giả: Trương Anh Nguyên

Cuộc sống này đâu phải chỉ có những nỗi buồn. Ngoài kia mặt trời ngày ngày vẫn rót thứ ánh sáng màu nhiệm xuống đất, trải lên từng hàng cây, vạt cỏ. Ngoài kia, chim vẫn hót véo von cho một ngày nắng đẹp. Ngoài kia, ta còn bao nhiêu con đường để lựa chọn, bao nhiêu niềm vui vẫn còn chưa tận hưởng hết. Ngoài kia, cuộc đời vẫn đang gọi ta bằng những tiếng gọi thiết tha. Vậy sao ta vẫn mãi nằm đây, vẫn mãi chìm trong những nỗi buồn kéo dài từ ngày này sang ngày khác, tháng này sang tháng khác.

Hai giờ sáng...........

Nó vẫn ngồi suy nghĩ về những chuyện đã cũ, giữa được và mất, giữa nhớ và quên. Thấy mình chững chạc trong phiền muộn, chế ngự được cảm xúc. Lúc nóng giận con người ta thường hay làm những
điều ngu ngốc, rồi khi mọi thứ lắng xuống lại thấy nuối tiếc, nhưng rồi không thể níu giữ.

Nó bỏ cả những thói quen, lang thang ngồi nơi quán nước, nhìn xe cộ qua lại để thấy mình không lạc lỏng giữa thế giới này. Dường như nó đang trốn chính nó. Thói quen online cũng mất dần trong nó, nợ sợ bắt đầu một hành trình nào đó với một người xa lạ, rồi lại kết thúc trong hụt hẫng mà đôi khi nó chưa kịp định hình một thứ gì rõ ràng. Mà nó là người nghiêm túc nên thích mọi thứ phải rõ ràng, nhưng mọi thứ không phải lúc nào cũng rõ ràng như ý nghĩ của nó.


Trong Blog nó, những con chữ ngày một sáo rỗng, chẳng có ý nghĩa gì. Đã bao lần nó nói sẽ thôi viết, sẽ ngưng tụ mọi thứ, nhưng rồi lại ngồi kỳ cạch gõ những con chữ vô hồn trên bàn phím. Nó biết nó từng làm nhiều người tổn thương, có lẽ nó quá ích kỷ, người ta nghĩ nó viết là để thỏa mãn hồn văn chương trong nó, nhưng không đúng, thật ra nó cần một nơi để trút mọi thứ, hay một thứ gì đó nóng nhất đủ tan chảy những day dứt, hư hao trong nó.  Bản năng nó cũng không muốn như thế, dường như nó sống nội tâm và giàu tình cảm nên cũng muốn cất giữ mọi thứ tình cảm vào trái tim. Nhưng trái tim nó giờ đây đã đầy ắp những mệt mỏi, khổ đau, cả những đổ vỡ, cay đắng....... nên chẳng còn chỗ để chứa đựng yêu thương nữa, dù là một milimet.



Hai giờ sáng...........

Bây giờ nó cũng không còn lưu giữ nhiều cái khoảnh khắc mà người ta phụ bạc nó, cũng không thấy đau đớn như lần đầu tiên nó đón nhận nỗi đau, cũng không đặt câu hỏi "Tại sao?" như ngày
xưa, cũng không còn quan tâm đến lý do của những bước chân người ra đi nữa. Đơn giản bởi vì nó nhận ra rằng người ta chỉ thật sự yêu thương bằng chính trái tim thì mới có thể đến với trái tim, còn những tình cảm khác chỉ là phù phiếm.

Ngày trước nó nghĩ có lẽ nó là người giữ kỷ lục người có nhiều nỗi buồn nhất trên thế giới. Rồi một ngày nó lang thang vào mạng Internet, đọc những trang Blog mới thấy con người ta bây giờ cô đơn và nhiều nỗi buồn đến mức đáng sợ. Nó chưa định nghĩa được nỗi buồn là gì cũng chưa từng thấy màu sắc ra sao. Nhưng hễ con người ta không có được thứ gì đó hay không thỏa mãn trong tình cảm lại gọi tên đó là nỗi buồn.



Hai giờ sáng.....

Thứ duy nhất khiến nó có thể tồn tại đến bây giờ có lẽ đó là Mẹ. Đôi khi trong tuyệt vọng nó muốn về được nằm bên cạnh Người, bình yên, ấm áp nơi đất lạnh, còn hơn là phải sống những ngày tháng cô đơn như thế này. Nhưng ánh mắt Mẹ không cho phép nó làm điều đó. Mẹ từng dạy nó  "Con hãy sống hết mình và trọn vẹn cuộc đời cho dù sóng gió có vùi dập con đến tận cùng đau khổ hay đặt con nơi cao nhất của vinh quang thì con vẫn phải sống". Tự nhiên nó thấy có lỗi với chính bản thân mình, bởi từ lâu lắm rồi nó không còn yêu thương thân xác nữa, tâm hồn thì ủy lụy vì những thứ ma quỷ đầy cám dỗ. Có lẽ nó sẽ thay đổi.


Hai giờ sáng........


Nó chạy ra sân ươm một hạt giống mới cho chính nó - Hạt giống tâm hồn.


( http://vn.360plus.yahoo.com/muadaumua076/ )



 

Đã được xem 6651 lần
Sưu tầm bởi: nguyendalat
Cập nhật ngày 22/07/2011


CẢM NHẬN
Viết cho những dấu yêu !
Tình yêu giống như không khí mà chúng ta không nhìn thấy nhưng chúng ta luôn biết nó rất cần thiết.
Điều đó cũng giống hệt như anh, em sẽ không bao giờ nhìn thấy anh nhưng anh thì luôn luôn ở bên cạnh em và em biết anh sẽ mãi luôn yêu thương em......
Hạt giống mà em ươm nhất định sẽ là hạt giống hạnh phúc.
Được viết bởi nguyendalat (22/07/2011 - 5:47:12 PM)
TÌM KIẾM

Search
« Tìm nâng cao »
TIÊU ĐIỂM
Tin nhắn tình yêu
Khi Người Ấy Không Yêu Bạn
Bài viết 1 tỉ người đọc rơi nước mắt........
Nếu anh là ....
Lý do cho một tình yêu
Cậu Có Tin Là Tớ Thật Lòng???
Sau nỗi đau mất người yêu…
Lời giành cho những người bạn tôi yêu thương
Vì Sao Kon Zai Không Được Khóc
Lạc mất nhau
SÔI ĐỘNG NHẤT
Lần gặp đầu tiên
Lần gặp đầu tiên
Em mất anh, mãi mãi mất anh!
Ý nghĩa của hoa hồng xanh
Gửi Lại Chút Yêu Thương
Tự tình....
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
Mưa Trên Đảo Nhỏ
LIÊN KẾT WEB
Game Online
Học thiết kế web
Xem phim - Nghe nhạc
Nhạc Flash
Truyện Tranh
Avatars
Chat trên web
NHÀ TÀI TRỢ
 
Thung lũng Hoa Hồng - Mảnh đất của TÌNH YÊU - Diễn đàn TÌNH YÊU lớn nhất Việt Nam- Love Land - Informatics - Relax worlds
Tình Yêu | Tin Học | Giải Trí | Ngoại ngữ | Nghe nhạc | Xem phim | Flash games | Truyện tranh | Thế giới avatars | 15 phút chia sẻ | Lưu bút
Copyright © 2005 Thung Lũng Hoa Hồng. - All rights reserved. Designed and Coded by Thành Nha