Vô đề
Tác giả: khongdaithach
Cũng có thể anh là kẻ ngu xuẩn
Vì yêu em chỉ mải miết yêu em
Đã bao lần anh tự hỏi con tim
Tại sao em lại lạnh lùng như thế?
Cơn gió thoáng qua trong lòng anh nhẹ
Tiễn em đi trong đáy mắt vô hồn
Anh chấp nhận để sống với cô đơn
Khi trong ta đã không còn nhau nữa.
Nhưng em ơi khi nụ hồng còn chưa kịp nở
Người nào vô tình nỡ hái bỏ đi
Bước chân nào nặng trĩu mỗi đêm về
Cuối nẻo xưa một người đang đứng đợi
Em yêu ơi xin em đừng đi vội
Mái tóc nào lưu luyến mãi mùi hương
Bàn chân nào lưu luyến những con đường
Cả hai đứa mình cùng đi chung thuở ấy
Anh vẫn muốn đôi tâm hồn trở lại
Để chúng mình tha thứ cho nhau
Em ơi em hãy làm lại từ đầu
Bởi anh biết tình mình còn chưa hết
Con tim anh chẳng khi nào mỏi mệt
Vẫn rộn ràng đập những tiếng yêu thương
Hãy qua thôi những giây phút giận hờn
Hãy ngủ đi những nỗi buồn đã cũ
Chiếc ghế đá kỷ niệm mình ở đó
Hãy đến bên anh để ngắm lại những vì sao
Hãy ngước mắt nhìn đi em ánh trăng khuyết thuở nào
Hãy gục vào vai anh khi nào em mệt mỏi
Hãy nói đi em những điều em muốn nói
Hãy khóc hết đi em để đón những niềm vui
Hãy cười đi em để thấy yêu đời
Hãy đến bên anh để rồi…mình bên nhau mãi mãi.
Đêm 6/8/2014
Đã được xem 2598 lần
Sưu tầm bởi: khongdaithach
Cập nhật ngày 10/08/2014
CẢM NHẬN |
Chưa có cảm nhận nào đc viết cho bài này! |
|
|