Đến lúc chia tay có thể hết ngại ngần. Có thể nói ra những điều thật sâu lắng. Mong lúc ấy bạn đừng im lặng. Đừng như bây giờ giữ khoảng cách với tôi. Riêng 1 thời cho màu phượng cháy thôi. Bạn đừng ngạc nhiên khi thấy tên mình trên cây bàng trước lớp. Chỉ dám khắc tên người trên cây bàng rất xanh. Năm cuối rồi chút luyến nhớ mong manh. Cứ nhói lòng theo từng mùa lá. Phía trước cổng trường con đường chia làm nhiều ngả. Nơi nào dừng cho mình lại gặp nhau.