:: Trang Chủ
» Lưu Bút
» Diễn Đàn
» Chơi games
» Nghe nhạc
» Xem phim
» Truyện tranh
» Avatars
» Phòng Tranh

Thơ Tình
Truyện Tình
Vườn tình yêu
Nghệ Thuật Sống
Danh ngôn tình yêu

Tin căn bản
Mẹo vặt
Đồ họa
Kho Download

Học tiếng Anh
Học tiếng Hàn
Học tiếng Hoa

T==============T
ID:  PASS:  
» Quên mật khẩu   » Đăng ký tài khoản mới
Hỏi và đáp
Hôm nay,  
TRANG CHỦ
Lưu bút
Tình yêu
Diễn đàn
Nghe nhạc
Xem phim
Chơi game
Phòng tranh
Quy định
Hỏi đáp
Tình Yêu
Thơ Tình
Truyện Tình
Nghệ Thuật Sống
Vườn Tình Yêu
Tâm Hồn Cao Thượng
Tin Học
Tin Căn Bản
Mẹo Vặt
Đồ Họa
Internet - Web
Kho Download
IT 360°
Giải Trí
Danh Ngôn
Thơ Thẩn
Truyện Cười
Truyện Ngắn
Truyện Ngụ Ngôn
Truyện Truyền Thuyết
Cổ tích - Sự tích
Thế giới games
Học Ngoại Ngữ
Tiếng Anh
Tiếng Hàn
Tiếng Hoa
English audio
English story
Học qua bài hát
Văn phạm tiếng Anh
Kỷ niệm áo trắng
Người thầy
Thơ áo trắng
Kỷ niệm không phai
LIÊN KẾT
Truyện Ngắn

Tình yêu có gì hấp dẫn?

        Tác giả: Hạnh Hoa

Vừa ăn cơm tối xong thì tôi có điện thoại của bà chị gái:
- Tối nay mời dì sang chơi để bàn chuyện con Khanh nhà chị nhé.

Tôi đoán ngay:

- Bàn chuyện cưới nó chứ gì? Sao bảo cuối năm mới cho chúng nó cưới?

Chị tôi rên rẩm:

- Dì ơi, cưới được thì đã phúc. Con Khanh bỏ thằng đó rồi, nó đang đòi cưới một thằng khác con ông giám đốc công ty nó để rồi hai đứa cùng đi học ở nước ngoài.

Tôi nghe mà phát hoảng về đứa cháu. Định hỏi kỹ xem sự thể ra sao, nhưng nghe hình như bà chị tôi đang nghẹn ngào nên chỉ “vâng” rồi thôi. Tí nữa sang hỏi han cũng được, vội gì. Thế mới biết con Khanh - con gái bà chị tôi là đứa con gái ghê gớm, tinh quái.

Kể về nó, phải kể từ những ngày nó học lớp mười hai. Bấy giờ đang là một học sinh giỏi của lớp, bỗng nhiên Khanh học hành sút kém ghê gớm. Bố nó đi họp phụ huynh nghe cô giáo đọc điểm của con gái thì không tin, khăng khăng trước cuộc họp phụ huynh rằng con gái ông đã bị các thầy cô giáo trù úm cho nó điểm thấp. Duy chỉ có môn văn là Khanh vẫn khá giỏi như trước.

Tan cuộc họp, cô chủ nhiệm liền gặp riêng bố Khanh nói nhỏ: “Cháu Khanh mê đắm thầy giáo dạy văn từ lâu. Cháu luôn chủ động đón đường mời thầy đi uống cà phê để thầy đọc thơ cho nghe. Thầy dạy văn mới đầu cũng thích những cuộc hẹn hò lãng mạn như vậy vì nó đã làm lâng lâng tâm hồn một ông giáo dạy văn trường huyện suốt đời chỉ mộng mơ trong sách vở. Sau rồi chuyện đến tai vợ thầy. Cô này đã tế nhị dọa chồng nếu cứ dan díu với học trò kiểu ấy thì cô ta sẽ cho bẽ mặt trước toàn trường, mất hết uy tín. Thầy dạy văn sợ quá không dám hẹn hò nữa. Nhưng Khanh thì từ đó ngơ ngác như mất hồn. Ngồi trong lớp mà tâm hồn trôi dạt đi tận đâu đâu”.

Bố Khanh nghe cô chủ nhiệm kể thế thì uất ức phát điên, về nhà chửi mắng con gái thậm tệ, rồi lập tức xin cho nó chuyển trường lên tận miền núi học. Con Khanh không chuyển vì nó bảo còn mấy tháng nữa thi tốt nghiệp, nhưng ông bố thì kiên quyết lắm. Ý đồ của ông là vừa để tách biệt với thầy giáo dạy văn vừa để nó được cộng thêm điểm thi đại học vì là khu vực miền núi.

Bị bố chửi mắng nhiều quá, Khanh liền bỏ học xin vào làm việc ở công ty liên doanh nước ngoài. Thế là từ đó, bố con không còn nói chuyện với nhau được nữa. Mỗi lần bàn chuyện gì liên quan đến con Khanh là bố nó lại bảo bà chị tôi: “Con Khanh coi bà là mẹ nó thì bà lo cho nó, còn tôi nó chẳng coi ra gì thì tôi mặc kệ”.

Hồi gần Tết năm kia, con Khanh dắt về khoe gia đình một thằng bạn làm bác sĩ quân y rất đẹp trai và khỏe mạnh. Bà chị tôi hỏi han biết cậu này hiện đang công tác ở ngoài hải đảo thì gàn con gái: “Cậu ta là người của quân đội nên phải chấp hành công việc ở ngoài đảo, biết bao giờ mới vào được đất liền, vợ chồng xa nhau thì khổ lắm”.

Nhưng con Khanh bảo: “Tình yêu phải xa nhau mới yêu thương nồng nàn. Thời buổi này tìm được một người đẹp trai, khỏe mạnh như anh ấy không phải dễ”. Chị tôi thấy con gái mê cậu bác sĩ đó chỉ vì hình thức bên ngoài thì buồn lắm nhưng không dám gàn vì sợ nó lại liều như hồi bỏ học phổ thông thì gay.

Quả thực con Khanh cũng là đứa mê đắm. Nó còn trốn gia đình ra tận đảo thăm cậu kia mấy lần. Làm được bao nhiêu tiền, nó đem mua sách, báo, quà cáp mang sạch ra đảo cho người yêu. May sao đầu năm vừa rồi, cậu bác sĩ được chuyển vào đất liền chuẩn bị nhận công tác ở thành phố.

Con Khanh mừng lắm, về giục gia đình cho nhà cậu kia đến ăn hỏi ngay để giữ chân nhau. Hôm ăn hỏi ấy, anh rể tôi - bố con Khanh, lấy lý do phải đi họp mặt đơn vị cũ nên không dự. Chị tôi phải triệu mấy chị em bên ngoại sang dự với cháu.

Buổi ăn hỏi hôm ấy, hai gia đình đã cam kết rằng cuối năm nay sẽ cho hai đứa kết hôn và từ nay hai nhà có mối quan hệ thông gia với nhau... Thế mà bây giờ mới có nửa năm, chị tôi lại bảo con Khanh đã bỏ tay bác sĩ thì thật là đỏng đảnh.

Xong chương trình thời sự trên ti vi, tôi phi xe máy sang nhà chị tôi liền. Vừa mở cửa đón tôi, chị tôi đã rơm rớm nước mắt kể lể: “Con Khanh không có nhà, bố nó vừa cho chị một trận vì tội nuông chiều con và đổ tội nó ăn ở bất nhân là tại chị”.

Nói xong, chị tôi chỉ ngồi khóc hu hu như trẻ con làm tôi phì cười. Vào nhà, biết anh rể đang giận vợ con, tôi chỉ ngồi ở phòng khách nói chuyện với chị gái. Sự thể nghe xong mới thấy quả là bực mình thật.

Tất cả bắt đầu từ hôm công ty liên doanh của Khanh tổ chức biểu diễn văn nghệ chào mừng 10 năm ngày thành lập công ty. Hôm đó, Khanh là người dẫn chương trình và giới thiệu các tiết mục văn nghệ nổi bật trong đêm diễn.

Đang nửa chừng thấy có chàng trai trông rất Hàn Quốc ló mặt bên cánh gà nói với Khanh: “Cho anh chen ngang một tiết mục đơn ca được không?”. Nhìn chàng trai đẹp mã đến mê hồn, Khanh đã có cảm tình. Khanh hỏi: “Anh thuộc phân xưởng nào?”, anh ta cười nháy mắt với Khanh cũng rất điệu nghệ kiểu Hàn Quốc: “Lái xe văn phòng giám đốc”. Khanh đồng ý và giới thiệu liền.

Không ngờ cái anh chàng tên là Quốc Dũng ấy hát hay quá, làm cả hội trường vỗ tay không ngớt. Tan cuộc đã muộn nhưng Quốc Dũng vẫn quyết mời Khanh đi dự chầu bia với bạn bè để “cảm ơn em đã nhượng bộ cho anh một tiết mục văn nghệ đột xuất”.

Cuộc vui có gần chục người, nhưng phần lớn là nam nên họ uống bia như thác chảy. Lúc ra về, Dũng còn đánh xe con đưa Khanh về tận nhà. Dọc đường Dũng không ngớt lời ca ngợi Khanh nào là xinh, nào là trẻ, nào là có giọng nói hút hồn, nào là đoan trang nhân hậu...

Sáng hôm sau, vừa đến cổng công ty, cái Tâm đã vỗ vai Khanh: “Con sếp đang ngắm cậu đấy, hôm qua tận tình “đưa em về dưới mưa, nói năng chi cũng thừa” mùi nhỉ?”. Thôi chết, sao nó lại biết được cả việc Dũng đã hát bài đó dọc đường lái xe đưa mình trở về nhỉ?

Điều ngạc nhiên là cái Tâm còn bảo Dũng là con sếp? Vậy sếp nào? Khanh hỏi lại cái Tâm mới biết. Thì ra Quốc Dũng là con vị Phó Tổng giám đốc công ty và hiện anh là giám đốc một công ty nhỏ ở bên ngoại thành, có xe riêng đi làm chứ chẳng phải lái xe văn phòng văn phiếc gì. Vì thế mà Khanh càng khâm phục và yêu mến Quốc Dũng.

Chưa hết, vừa qua phòng bảo vệ Khanh lại choáng vì được nhận một bó hoa ly rất đẹp với lời chúc rất lãng mạn cho Khanh. Buổi chiều đi chơi với bác sĩ quân y, Khanh đã kể lại hết, nào ngờ bị anh bác sĩ nổi cơn ghen, sỉ cho một câu: “Em cũng dễ dãi với đàn ông nhỉ!”. Thế là chạm nọc tự ái, thế là tính sĩ diện phát ra, hai đứa cãi vã nhau suốt buổi tối chẳng thèm hôn hít như mọi bận.

Đang trong những ngày hờn dỗi với người yêu, Khanh lại được sự chăm sóc, hỏi han luôn luôn của Quốc Dũng, thế là tâm lý ghét tay bác sĩ nảy sinh. Khanh không đi chơi với anh nữa.

Một lần rủ Khanh đi uống cà phê trong công viên bên hồ, Dũng đã ôm choàng lấy Khanh rồi thì thầm: “Anh yêu em lắm”. Khanh đẩy nhẹ Dũng ra bảo: “Em có người yêu rồi”. Dũng bảo: “Tay bác sĩ quân y chứ gì? Bỏ đi, làm nghề đó vô cảm với xác thịt lắm, sau này em sẽ bị nhàm chán như tất cả những bệnh nhân nữ mà anh ta đã sờ mó”.

Khanh thoáng rùng mình trước lời mách bảo của Dũng. Nhưng Khanh vẫn bảo: “Bỏ anh ấy thì còn mặt mũi nào mà nhìn mọi người hai gia đình nữa?”. Dũng khuyên: “Không phải nhìn ai, rồi anh sẽ chạy cho em một suất đi học nước ngoài theo anh. Hai đứa sang bên đó cưới, học xong nhưng bao giờ sinh con xong mới về nước...”.

Thế là tối qua, con Khanh đem kể hết với mẹ nó, mong mẹ rộng lòng lượng thứ. Tuy nhiên, tối nay nhìn cảnh chị gái tôi cứ sụt sịt kể chuyện thế này quả là tôi không yên tâm tí nào về cái gia đình có ba người và quá đầy đủ về vật chất kia.

Chị tôi thì khổ tâm lắm và đổ tội hết cho con Khanh, nhưng tôi thì tỉnh táo lắm, tôi kết luận ngay với chị gái tôi: “Việc con Khanh sống và ứng xử như thế, tất cả là do anh Hiếu, anh ấy là nguyên nhân đầu tiên để con Khanh đi đến bước này”.
Đã được xem 2951 lần
Sưu tầm bởi: camchuong
Cập nhật ngày 14/09/2007


CẢM NHẬN
2t
con gái bi giờ đa số là vậy nhưng hok phải tất cả ai cũng thế!
Được viết bởi boy.2t (12/04/2008 - 9:37:50 PM)
mua ban tinh yeu
co gai kia cung chang ra gi ca, tinh yeu phai bat nguoi tu tam hon chu dung nhin ve tien bac, roi no lua hco thi lai kho.hehehehehe
Được viết bởi minhtue (06/04/2008 - 1:03:24 PM)
TÌM KIẾM

Search
« Tìm nâng cao »
TIÊU ĐIỂM
Harry Potter và Chiếc Cốc Lửa (Harry Potter - phần 4)
Harry Potter và mật lệnh phượng hoàng
Harry Potter và các Thánh Tích của Tử Thần
Hừng đông
Harry Potter và Tên Tù Nhân Ngục Azkaban (Harry Potter - phần 3)
Harry Potter và Hoàng tử lai
Harry Potter Và Phòng Chứa Bí Mật (Harry Potter - Phần 2)
Chạng Vạng - Stephenie Meyer
Harry Potter và hòn đá phù thuỷ
Nhật thực
SÔI ĐỘNG NHẤT
Lần gặp đầu tiên
Lần gặp đầu tiên
Em mất anh, mãi mãi mất anh!
Ý nghĩa của hoa hồng xanh
Gửi Lại Chút Yêu Thương
Tự tình....
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
Mưa Trên Đảo Nhỏ
LIÊN KẾT WEB
Game Online
Học thiết kế web
Xem phim - Nghe nhạc
Nhạc Flash
Truyện Tranh
Avatars
Chat trên web
NHÀ TÀI TRỢ
 
Thung lũng Hoa Hồng - Mảnh đất của TÌNH YÊU - Diễn đàn TÌNH YÊU lớn nhất Việt Nam- Love Land - Informatics - Relax worlds
Tình Yêu | Tin Học | Giải Trí | Ngoại ngữ | Nghe nhạc | Xem phim | Flash games | Truyện tranh | Thế giới avatars | 15 phút chia sẻ | Lưu bút
Copyright © 2005 Thung Lũng Hoa Hồng. - All rights reserved. Designed and Coded by Thành Nha