Vì sao nước mắt ai kia lại rơi
Cây không buồn... sao cây rụng lá
Đá không buồn...
...sao đá mọc rêu...
Tôi không yêu... sao tim tôi chảy máu
Tôi không buồn...
... sao nước mắt
... tôi rơi...
Tiếng nhạc nghe buồn quá....ngân nga và tha thiết.
Mỗi lúc buồn,nó thường hay nghe nhạc-nhạc buồn.
Khi nghe nhạc buồn,nó cảm giác như có 1 thứ gì đó,đang cùng nó buồn,đang cùng nó khóc.Đó là lí do vì sao nó thích nhạc buồn.
Đêm nay,trời ko lạnh,nhưng sao nó thấy lạnh quá.
Phải chăng,lòng nó đang lạnh giá???
Có lẽ vậy,nó thấy hơi cô đơn.
.....................
Tiếng nhạc vẫn ko ngừng vang lên,lúc du dương,réo rắt,lúc ngân vang như đưa nỗi buồn lên đến tột cùng,lúc lại trầm lắng như xoa dịu nỗi đau đó.
.....................
Nó giờ đây,ko còn khóc nhiều như trước,chẳng hiểu nó ra sao nữa,khó đoán lắm.
Không còn khóc,ko có nghĩa là ko còn buồn nữa.
Buồn?Buồn chứ sao ko?
Mỗi lần nghĩ về người đó,nó lại thấy sợ.Ko phải nó sợ người đó,mà là nó sợ người đó ,vào 1 ngày sẽ ghét nó,sẽ ko còn cảm xúc gì với nó nữa.
Nó sợ người đó sẽ rời xa nó,và sẽ mãi chẳng bao giờ quay trở lại..........như ai kia đã từng làm thế.
Nghĩ lại về quá khứ,lại man mác buồn.
Buồn nhưng vẫn ngồi cười,nghĩ lại sao thấy hồi ấy mình quá ngốc,sao lại quá tin người khác đến vậy.
Thầm trách mình,và tự nhủ,bây giờ và mai sau,phải cố gắng và ko bao giờ được tin bất kì ai.Vậy mà sao vẫn cứ tin.Và nó đã thay đổi suy nghĩ,nó sẽ tin,mãi tin nếu nó muốn tin.
Người đó,giờ này chắc đang ngủ.
........................
Nó nghĩ ngợi,và bất giác 1 giọt nước mắt lăn trên má,càng làm nó thấy lạnh thêm.
Đêm nay,sao lạnh đến vậy?Đang mùa xuân mà,tại sao lại lạnh?
Hay chăng chỉ có mình nó thấy lạnh?
....................
L ạ n h bất chợt ......
l ..............hình ảnh người đó hiện lên
ẽ
o
c ô đ ơ n
Nó nhận ra sự thay đổi trong người ấy,sự thay đổi đó,làm nó thấy nhớ những ngày tháng cũ,những ngày tháng người đó vẫn còn chưa thay đổi.Nó buồn,nhưng ko khóc.............vì nó đã lường trước được sự thay đổi áy.Nó cũng đã sợ sự thay đổi đó,nhưng tình cảm là thứ ko thể ép buộc.Nó đâu có là gì nên nó cứ để sự thay đổi lớn dần lên,cứ để mọi diễn biến tự nhiên.....Nó ko muốn đòi hỏi bất cứ ai quá cao,nhất là người đó.
Đêm vắng lặng,chỉ có tiếng nhạc cất lên..........
Nghe sao ai oán đến lạ kì............
Nó cười nhạt,thổn thức:Người là ai ...............là gì............mà sao.......... tôi lại phải rơi nước mắt...... vì người
Đã được xem 3752 lần
Sưu tầm bởi: Smile_lovely
Cập nhật ngày 15/08/2010
CẢM NHẬN |
Chưa có cảm nhận nào đc viết cho bài này! |
|
|