Hạnh phúc là có việc gì đó để làm, có ai đó để yêu thương nhưng điều hy vọng thì mong manh quá nên hạnh phúc bây giờ đối với em đơn giản là có một việc gì đó để làm không nhất thiết phải cần ai đó để yêu thuơng.
Thời gian trôi qua thật nhanh, mới đó mà Kosoji đã ở đây một tuần. Kosoji biết mình không còn là mơ nữa, mặc dù cô hoàn toàn không biết tại sao cô lại ở bên cạnh Tasoji, tại sao cô lại lạc vào thế giới này. Cô nghĩ là bố mẹ chắc giờ đang rất lo lắng cho cô. Nhưng cô biết làm sao đây, cô hoàn toàn không thể quay trở về được. Mỗi khi trời sáng, cô đều mong mình đang ở nhà với tiếng gọi quen thuộc của mẹ.