Muốn đi tìm một nơi để được ngủ trong yên bình
Muốn đi tìm một nơi để ngồi khóc cho sầu vơi
Để em được mạnh mẽ đi về phía xa con đường
Tìm hạnh phúc cho người con gái đã đánh mất đâu - TIẾNG CƯỜI
“Nước mắt đâu chỉ lăm trên mi anh mà từ sâu thẳm trong trái tim mình những giọt lệ vẫn đang rơi. Anh khóc vì yêu em mà chẳng thể nào nói ra, khóc vì hàng đêm anh nhớ em da diết mong được thả hồn mình vào gió để tới bên em, em có biết trái tim anh đang gào thét gọi tên em đấy không?.....
Anh có biết khi cô ấy đến nơi mà lần đầu tiên cô biết đến nơi này la anh đưa cô đi...từng bước ..từng bước bạc thang mang nỗi buồn nhớ anh nặng trĩu trong cô.Cô ấy chưa thể hét len rằng Yêu anh...nhưng thật lòng cô đã hét lên mặc cho ai đó có nhìn cô với ánh mắt lạ lùng....:Anh ơi ...Dù biết rằng sẽ chẳng có câu trả lời thân thuộc... Ơi...!!!
“ Tình yêu bắt đầu vì yêu thích nhau, vì động lòng mà yêu nhau , vì không thể xa nhau mà kết hôn. Nhưng một điểm quan trọng hơn là cần phải khoan dung, cảm thông, quen và thích ứng mới có thể tay nắm tay nhau đi suốt cuộc đời.”
Em tính dặn dò anh vài điều nữa nhưng chắc là anh đã bắt đầu nhàm chán rồi phải không. Thôi thì cũng đến lúc em phải đi ra khỏi cuộc đời anh, cũng là lúc em cất hình ảnh của anh vào một nơi khác. Nói lời tạm biệt với anh sao mà khó quá, ngay cả khi viết ra những dòng này cũng khiến nước mắt em lăn dài trên má. Thật lòng em chẳng bao giờ muốn anh đi đâu, nhưng cái gì đến sẽ đến, tình yêu của chúng ta đã kết thúc và em phải mạnh mẽ chấp nhận.
Em áp đầu vào anh. Không nghe thấy tiếng trái tim anh đập. Nhưng... Em hạnh phúc. Con đường chúng ta đi, không phải là “một đoạn” nữa. Em thấy phía trước mênh mang, chân anh bước đi không mỏi.