:: Trang Chủ
» Lưu Bút
» Diễn Đàn
» Chơi games
» Nghe nhạc
» Xem phim
» Truyện tranh
» Avatars
» Phòng Tranh

Thơ Tình
Truyện Tình
Vườn tình yêu
Nghệ Thuật Sống
Danh ngôn tình yêu

Tin căn bản
Mẹo vặt
Đồ họa
Kho Download

Học tiếng Anh
Học tiếng Hàn
Học tiếng Hoa

T==============T

pkh
  Welcome to starbus_89`s blog!
Blog | Lưu bút | Hình ảnh | Nghe nhạc | Avatars | Games | Bài viết
Về trang chủ Vào diễn đàn Những câu hỏi thường gặp
:: starbus_89  
Xem lưu bút
Xem thông tin
» Gửi tin nhắn
» Kết bạn
 
 
MY BLOG  
» Bài viết của blog
¤ Hình ảnh của tôi
» Bộ sưu tập Avatars
° Games tôi chơi
¤ Truyện tranh tôi đọc
» Gửi bài viết lên web
° Nghe nhạc - Xem phim
 
 
THỐNG KÊ BLOG  
  » 9788 lượt truy cập
  » 4 bài viết cho web
  » 4 bài viết cho blog
  » 0 album nhạc
  » 0 ca khúc
  » 0 truyện tranh
  » 0 avatars
 
WEBSITE YÊU THÍCH  
 
ĐĂNG NHẬP  
 
 
THUNG LŨNG HOA HỒNG  
Tình Yêu
Tin Học
Giải Trí
Học Ngoại Ngữ
Kỷ niệm áo trắng
 
NHÀ TÀI TRỢ  
 
 
BÀI VIẾT CỦA BLOG   
Cứ để em được yêu anh,anh nhe"
Anh ah,nếu 1ngày nào đó anh nhìn thấy nó thì anh cũng cứ kệ nó anh nhé!Trước đây thì nó mong lém lém để được anh đón nhận nó nhưng bây jờ thì nó ko dám để được anh đón nhận nữa rùi.Nó chỉ mong anh và cô chủ nó...

Anh!Anh lạnh lùng quá.Lạnh lùng đến mức vô tâm.Anh tránh né tình cảm của em và của cả chính anh để đẩy em đến bên người khác_bạn anh.Anh lúc nào cũng vậy,lun coi tình bạn lên trên hết mà chẳng bao jờ dành 1 chút để nghĩ cho chính mình.Anh ko dám thẳng thắn đối diện với sự thật.Em ghét những người như thế nhưng tại sao em lại mến anh cơ chứ.Em vẫn tự nhủ với chính mình:ko được đâu,ko được thjk,em với anh chỉ có thể là bạn,em với anh vô tư thế cơ mà,sẽ rất khó để có thể tìm được 1 ng bạn như thế.Nếu nói thjk anh và để anh thjk lại thì em sẽ đánh mất anh mất thui vì tình iu lun mong manh mà.Phải ko anh?

Đã gần 1 năm rùi anh nhỉ,kể từ kái ngày đầu tiên em gặp anh ấy.Ngày ấy tính cách lạnh lùng và im lặng của anh thu hút kái nhìn của em,đụng đúng tính cách nghịch ngợm của em.Em tìm mọi cách phá anh cho anh tức,mặc kệ đã bít anh hơn tuổi nhưng vẫn bắt anh gọi là chị rùi mới dạy anh viết bài thế mà anh vẫn ngoan ngoãn gọi em bằng chị để rùi em càng được nước nghịch hơn.Ngày ấy em quý anh lém lém,em lun coi anh như anh trai em ấy,cái gì cũng quát,cũng bắt anh làm,bắt nạt anh từng chút xíu để đến nỗi bọn kái D,kái N hay bất cứ ai bị anh chọc tức là lại gọi em ra xử lý anh hộ.Em với anh vẫn cứ vô tư như thế mà ko bit tình cảm của em dành cho anh đã lớn lên tự bao giờ.Em cũng giật mình khi nhận ra điều ấy nhưng rùi em lại tìm cách dập đi ý nghĩ ấy trong em.Em tự nói với mình:"chắc là ko pải đâu,chắc là do em ngộ nhận thui mà,chỉ là do em với anh quá thân thiết đến mức em ngộ nhận đấy thui"...Và rùi em nhận lời iu người khác để chứng minh rằng em đúng,tình cảm mà em cảm nhận được chỉ là ngộ nhận.Thế nhưng em đã sai,dù nhận lời iu người khác,dành hết tình cảm cho người đó nhưng em biết trong góc khuất nào đó của trái tim em có chứa hình bóng anh và nó nói cho em biết rằng em mến anh.

Gặp anh,em cố gắng để có thể bình thường với anh như mọi ngaỳ.Vẫn ăn nói trống ko,bốp chát với anh từng câu nói và nhất định ko chịu gọi anh bằng "anh" mặc dù nếu tính theo tháng thì anh hơn em đến gần 2 tuổi,kệ cho người ngoaì nhìn vào nói em hỗn láo với anh nhưng em thjk thế vì chỉ có thế em mới bình thường đối với anh.Đã ko ít lần em phải đấu tranh tư tưởng với chính bản thân mình.Anh ko bít đâu,nó khó khăn lém ấy.Phải chọn 1.im lặng để giữ vững tình bạn đặc biệt mà ko phải ai cũng may mắn có được   2.nói ra để rùi mất đi tất cả.Dĩ nhiên kái mà em phải chọn là im lặng mặc dù sự im lặng và dồn nén của em đã khiến chính em bị stress.Mệt mỏi,em chỉ muốn nói ra tất cả cho anh hiểu nhưng ko được.Nhỡ đâu nghe xong anh nghỉ chơi với em lun thì có phải khổ ko???Trong chuyện nè em bít em là ai và em cũng dư sức để bít anh là người như thế naò.Người ta vẫn nói "bit người bit ta trăm trận trăm thắng" trận nè em bít cả "mình" cả "ta" nhưng em đánh ko nổi vì đánh kỉu gì thì em vẫn nhận phần thua.Bít làm sao được nữa,chấp nhận thui.Ai bảo em cố chấp chạy theo tính cách lạnh lùng của anh làm gì để bây jờ quay đầu lại ko nổi nữa...

Em đấu tranh trong suy nghĩ và rùi em quyết định nhốt mình trong phòng.3 ngaỳ.Em cho mình 3 ngày ko tiếp xúc với bên ngoài,ko tin nhắn,ko đt,ko bạn bè để có time yên tĩnh.3 ngày ngắn ngủi em ép mình phải đẩy trả anh về vạch ranh giới tình bạn nơi mà em vô tình để nó đi quá xa.Nhưng trời ko chiều lòng người,cố tình trêu đùa em hay em chọn ko đúng ngày mà ngay ngày hum sau hàng loạt chuyện đến với em:mở tủ lạnh:ko còn đồ ăn->phải đi mua,quần áo đã đến ngày phải giặt(ko giặt ko kòn đồ mặc)->phải đem đồ ra chỗ máy giặt để giặt..Bắt buộc em phải bước ra khỏi nhà phá vỡ kế hoạch mà khó khăn lắm em mới quyết tâm làm nổi.Em pó tay,thả nổi trái tim mình_kệ nó vậy,đến khi nào nó đau nó sẽ tự quay về thui mà.

Anh ah,nếu 1ngày nào đó anh nhìn thấy nó thì anh cũng cứ kệ nó anh nhé!Trước đây thì nó mong lém lém để được anh đón nhận nó nhưng bây jờ thì nó ko dám để được anh đón nhận nữa rùi.Nó chỉ mong anh và cô chủ nó mãi là ng bạn thân thiết như bj jờ thui mặc dù gặp anh nó vẫn loạn nhịp và kể cả em_cô chủ của nó vẫn chưa ngừng thjk anh vậy nên cứ kệ nó anh nhé.Cứ kệ thui được ko anh?Cứ để em được yêu anh,kể cả đơn phương anh nhé....Tình cảm đâu có lỗi gì,phải ko anh?

Cập nhật: 15/07/2008
CẢM NHẬN  
Chưa có cảm nhận nào đc viết cho bài này!
Bạn hãy đăng nhập để viết cảm nhận cho bài này
 
Copyright © 2006 Thung Lũng Hoa Hồng. - All rights reserved.