:: Trang Chủ
» Lưu Bút
» Diễn Đàn
» Chơi games
» Nghe nhạc
» Xem phim
» Truyện tranh
» Avatars
» Phòng Tranh

Thơ Tình
Truyện Tình
Vườn tình yêu
Nghệ Thuật Sống
Danh ngôn tình yêu

Tin căn bản
Mẹo vặt
Đồ họa
Kho Download

Học tiếng Anh
Học tiếng Hàn
Học tiếng Hoa

T==============T

Ngọc Linh
  Love forever !
Blog | Lưu bút | Hình ảnh | Nghe nhạc | Avatars | Games | Bài viết
Về trang chủ Vào diễn đàn Những câu hỏi thường gặp
:: xr_bh  
Xem lưu bút
Xem thông tin
» Gửi tin nhắn
» Kết bạn
 
 
MY BLOG  
» Bài viết của blog
¤ Hình ảnh của tôi
» Bộ sưu tập Avatars
° Games tôi chơi
¤ Truyện tranh tôi đọc
» Gửi bài viết lên web
° Nghe nhạc - Xem phim
 
 
THỐNG KÊ BLOG  
  » 7745 lượt truy cập
  » 0 bài viết cho web
  » 1 bài viết cho blog
  » 0 album nhạc
  » 0 ca khúc
  » 0 truyện tranh
  » 0 avatars
 
WEBSITE YÊU THÍCH  
 
ĐĂNG NHẬP  
 
 
THUNG LŨNG HOA HỒNG  
Tình Yêu
Tin Học
Giải Trí
Học Ngoại Ngữ
Kỷ niệm áo trắng
 
NHÀ TÀI TRỢ  
 
 
BÀI VIẾT CỦA BLOG   
Em và anh, hai con đường !
Em không biết đó có phải là hai đường thẳng song song...
Con đường đó, hàng cây đó, một đoạn đường thật ngắn nhưng mỗi lần đi từ nhà đến trường, ở cái điểm dừng xe bus ấy, em nhớ mỗi lần đứng đợi anh, đợi những ngày anh xuống thăm em, xuống chơi cùng em.
Những lúc đợi chợ anh như vậy, em đã thấy rất hạnh phúc, không như trước đây khi học cấp 3, em đợi những đứa bạn đi học, nóng ruột, sốt sắng....Khi em đợi anh em thấy lòng mình thật điềm tĩnh, chỉ thấy lo lắng một chút là anh có mệt không, có bị say xe k? có ngủ quên trên xe không?
Nhưng giờ đây mỗi lần đi trên con đường đó, buổi sáng, trưa, chiều và cả tối nữa, nhìn thấy mọi người nắm tay nhau, em lại nhớ anh vô cùng, nhớ anh nhiều lắm, anh biết không ?
Tim em đau lắm, vì em biết rằng chúng ta, anh và em không còn chung một con đường nữa.
Anh ơi, khi viết thế này, em muốn gọi anh là anh, nhưng thực ra em chưa bao giờ gọi anh là anh cả.
Anh vânx khỏe chứ? đã lâu lắm rồi chúng ta không liên lạc , có lẽ là do em, em không muốn liên lạc, em sợ mình yếu đuối, em sợ mình lại nói nhiều và làm anh buồn...
Em sợ nếu chúng ta liên lạc, em sẽ không lúc nào không nghĩ về anh, em không muốn nhớ về anh nữa, mặc dù em vẫn rất nhớ, nhưng như thế này sẽ tốt hơn...
Tình yêu của chúng ta thật đẹp, đã rất đẹp phải k? Em cứ tưởng rằng chúng ta sẽ bên nhau mãi mãi, sẽ không bao giờ xa nhau nữa, nhưng chúng ta đã không dành cho nhau nữa...
2 năm chính thức yêu nhau, và gần 4 năm, thời gian như vậy, đã có lúc em nghĩ rằng mình sẽ không thể nào sống thiếu anh, nhưng anh đau biết rằng anh quan trọng với em như vậy.....
Những điều anh nói những việc anh muốn làm em đều hiểu...
Chúng ta xa nhau không phải do lỗi của ai, mà cũng do cả hai. Cuộc sống này cứ mang đến bao nhiêu thử thách, tiền bạc, và nhiều thứ khác, em biết anh đang vất vả để lo toan cho cuộc sống và thực hiện ước mơ của mình....
Anh cố lên nhé!
Nhiều lúc em tự hỏi : anh ag`Chúng mình đã xa nhau thật sao? Gặp lại em anh nói chúng ta đừng bao giờ xa nhau nữa nhé ! Nhưng giờ đây, chúng ta đã không còn bên nhau nữa, không còn đi chung một đường nữa...
Con đường anh và em chúng ta đã luôn nói rằng chúng ta là một, nhưng dường như mọi thứ đã thay đổi.
em muốn ghét anh nhiều lắm, nhưng em không thể ghét anh, bởi anh luôn có một vị trí quan trọng trong lòng em.
Thời gian đã qua, như một nửa cuộc sống của em, em đã dành cho anh, đã bên anh.
chúng ta không liên lạc nữa, em rất muốn được quan tâm, được bên anh mỗi ngày.
Nhưng nếu là không thể, em nên xa anh để anh có thể sống tốt hơn, đế có một người khác bên anh,
như thế em sẽ buồn lắm, nhưng em sẽ yên tâm hơn.
Em biết anh sẽ sống tốt và sẽ thục hiện được điều anh muốn.
Em cũng vậy, với em bây giờ học và gia đình những người thân của e, em sẽ sống vì họ.
Nhưng mỗi khi em buồn , em cô đơn em sẽ nhớ về anh, em se không gặp anh, se không đến bên anh, không đứng nhìn anh nữa.
Nhưng em sẽ luôn nghĩ anh đang bên em.
Dù anh không bên em, nhưng em sẽ không cô đơn trên con đường em chọn vì bên em luôn có một bóng hình.
Con đường của anh, anh hãy vững bước nhé.
Em không biết đó có phải là hai đường thẳng song song...
Nếu mà như vậy, chúng ta sẽ không bao giờ gặp nhau nữa.Nhưng nếu một ngày nào đó. ở cuối con đường của em lại có một con đường khác, biết đâu đó là con đường anh đi, lúc đó hãy mỉm cười với em nhé !
Yêu anh !
Cập nhật: 26/09/2009
CẢM NHẬN  
Chưa có cảm nhận nào đc viết cho bài này!
Bạn hãy đăng nhập để viết cảm nhận cho bài này
 
Copyright © 2006 Thung Lũng Hoa Hồng. - All rights reserved.