:: Trang Chủ
» Lưu Bút
» Diễn Đàn
» Chơi games
» Nghe nhạc
» Xem phim
» Truyện tranh
» Avatars
» Phòng Tranh

Thơ Tình
Truyện Tình
Vườn tình yêu
Nghệ Thuật Sống
Danh ngôn tình yêu

Tin căn bản
Mẹo vặt
Đồ họa
Kho Download

Học tiếng Anh
Học tiếng Hàn
Học tiếng Hoa

T==============T

dang thi thuy linh
  Welcome to thuylinh_love_tn`s blog!
Blog | Lưu bút | Hình ảnh | Nghe nhạc | Avatars | Games | Bài viết
Về trang chủ Vào diễn đàn Những câu hỏi thường gặp
:: thuylinh_love_tn  
Xem lưu bút
Xem thông tin
» Gửi tin nhắn
» Kết bạn
 
 
MY BLOG  
» Bài viết của blog
¤ Hình ảnh của tôi
» Bộ sưu tập Avatars
° Games tôi chơi
¤ Truyện tranh tôi đọc
» Gửi bài viết lên web
° Nghe nhạc - Xem phim
 
 
THỐNG KÊ BLOG  
  » 15966 lượt truy cập
  » 2 bài viết cho web
  » 3 bài viết cho blog
  » 0 album nhạc
  » 0 ca khúc
  » 0 truyện tranh
  » 0 avatars
 
WEBSITE YÊU THÍCH  
 
ĐĂNG NHẬP  
 
 
THUNG LŨNG HOA HỒNG  
Tình Yêu
Tin Học
Giải Trí
Học Ngoại Ngữ
Kỷ niệm áo trắng
 
NHÀ TÀI TRỢ  
 
 
BÀI VIẾT CỦA BLOG   
Nỗi nhớ sẽ vơi đi
Ngày mai sẽ tốt hơn khi những gì hôm nay lùi vào kí ức, nhạt nhoà theo tháng theo năm…
Em không biết phải bắt đầu câu chuyện như thế nào để gởi tất cả lòng mình cho mọi người và ai kia hiểu (nếu có thể, dù chí là mong manh không hi vọng!)

Em không biết thứ tình cảm tồn tại trong lòng mình là tình yêu hay một sự ngộ nhận. Tuổi 16 ngọt ngào như viên kẹo, tròn đầy những rung động đầu đời dễ vỡ, mong manh. Em sợ nói ra rồi mới biết đó là những cảm xúc thoáng qua, em sẽ đối diện với anh thế nào đây? Có phải ở lứa tuổi của em gặp ai thấy ấn tượng là cũng yêu ngay không anh nhỉ?


Em học viết một chữ quên đã bao lần, lần nào cũng khó khăn vì em đa cảm quá! Nhiều lúc tự trách bản thân mình nhưng biết thế nào được vì từ trước tới giờ con tim ngoan vẫn vậy, nó nhạy cảm hơn em nghĩ và ấp ủ nhiều giấc mơ xa vời, không thực tế. Em phải làm sao đây để cuộc sống không anh vẫn bình yên như lúc mình chưa hề quen biết? Rồi thời gian sẽ xoá nhoà tất cả. Em hiểu thế. Anh hãy cứ đi con đường của anh vì em không có cách nào níu anh lại. Em là con gái. Em không muốn mình vượt qua khuôn khổ của một người con gái, trở nên sỗ sàng, dễ dãi trước mặt anh. Em cũng có lòng tự trọng. Và em hiểu được rằng tình yêu từ một phía sẽ không có kết quả.


Thôi thì tạm biệt thôi anh nhé, như dòng tin nhắn ngày hôm đó của em: “Có duyên sẽ gặp lại…”, dẫu có thể là 5 năm hay vô hạn, không biết có còn nhận ra nhau giữa dòng đời mênh mông, bộn bề, vội vã. Nếu thật sự có duyên thì anh sẽ tìm thấy em ở một nơi nào đó. Em không thể nói yêu anh vội vàng vì thực ra em chưa xác định rõ tình cảm của mình. Có thể là yêu anh? Có thể là sự ngưỡng mộ nhất thời? Hay sai lầm hơn là em đã ngộ nhận?


Lần cuối em đã không dám nhìn thẳng vào anh thì hãy tha lỗi cho em vì sao đến cả một cái gật đầu, một câu chào cũng không có. Em không hiểu mình lúc đó nữa. Em sợ phải đối diện với anh, em yếu mềm hơn những gì vẻ bề ngoài em thể hiện. Có thể là giận anh vì không đón em như đã nói, có thể là tự ái vì sự quan tâm quá nghiêm túc của anh. Ai anh cũng như vậy thôi và với em trong lòng anh chí một đứa em gái - không hơn cũng không kém. Có thể là em buồn? Điều này không bao giờ anh hiểu!


Em cần một người thương em thật lòng, biết cảm thông và chia sẻ cho em. Anh lại rất khó tính, anh hay bực dọc làm em sợ không dám nói chuyện với anh. Có lẽ mình không hợp nhau và em cảm thấy nhớ anh chỉ là những tình cảm bồng bột, nhất thời, nông nỗi của tuổi mới lớn. Rồi sẽ qua - những rung động đầu đời mong manh, dễ vỡ để giúp em lớn lên, đứng vững và bước tiếp con đường tương lai phía trước của cuộc sống. Trên con đường dài đó, chắc chắn em sẽ gặp nhiều người khác mà không phải là anh. Biết đâu trong số ấy có một nửa thật sự đang chờ đợi em?


Tạm biệt anh hai của em nhé, chúc cho anh hạnh phúc với nửa kia của mình và thành công trên bước đường mà anh đã chọn. Còn em, sau khúc quanh này vẫn sẽ bước tiếp đi theo những ước mơ riêng mình ấp ủ, em tin mình sẽ làm được.


Em tin cuộc sống sẽ công bằng cho những cố gắng.


Sau một giấc ngủ dài người ta thường thế nào anh nhỉ? À, có lẽ họ sẽ lớn lên và những giấc mơ sẽ bồi đắp tâm hồn cho họ. Ngày mai sẽ tốt hơn khi những gì hôm nay lùi vào kí ức, nhạt nhoà theo tháng theo năm…


Ngày mai,

Nỗi nhớ sẽ vơi đi và có cô bé nào thấy mình đã lớn… chào anh...(^_^)
Cập nhật: 31/10/2009
CẢM NHẬN  
Chưa có cảm nhận nào đc viết cho bài này!
Bạn hãy đăng nhập để viết cảm nhận cho bài này
 
Copyright © 2006 Thung Lũng Hoa Hồng. - All rights reserved.