Tôi yk tìm tôi Tôi sẽ đi tìm những nụ cười ấy,cũng có thể tôi sẽ tìm người đó để ghép lại thành tôi - tôi trọn vẹn…. Tôi - cố cứng rắn mặc dù tôi thừa biết tôi là tập hợp của rất nhiều những hình dấu hỏi. Và, cho đến hiện tại tôi vẫn quanh quẩn lại với ngàn câu hỏi tại sao?
Tôi - xấu xa, không có gì tốt. Tôi ngang ngạnh chỉ biết tin vào bản thân . Tôi bảo thủ và cố tỏ ra mạnh mẽ.
Tôi - vẫn cứ nhìn thấy nghi vấn ở bất kỳ nơi nào tôi đến, bất kỳ sự việc nào tôi biết, bất kỳ câu nói nào tôi nghe thấy.
Tôi – một người ghét cầu kì nhưng hk thix đơn giản ,tôi nghĩ mọi chiện theo hướng phức tạp toàn tập.
Tôi – một người hk thể hòa đồng, hk cười vs tất cả ai mún làm wen, nói chiện …tôi kinh người
Tôi tự tin mình không gục ngã trước bão giông, rằng không có gì làm tôi mềm lòng, không ai làm tôi tổn thương, không gì làm con tim tôi đau nhói....
Và rồi, người đó xuất hiện...
Người đó đến với tôi như một cơn gió mát trong ngày hè oi bức nhất, đến hk báo trước…
Người đó làm tôi dịu hơn, những dấu hỏi cũng ít hơn. Người ta cho tôi nụ cười trong ngày nắng, bảo vệ tôi những ngày mưa, tôi biết thế nào là hạnh phúc, tôi thấy mình hạnh phúc.
Người đó cho tôi niềm tin vào cuộc sống, vào mọi người, mọi vật xung quanh. Tôi biết lắng nghe hơn, biết tin tưởng người khác hơn, tôi bớt đa nghi hơn và biết mở rộng lòng mình...
Người đó cho tôi những chuỗi ngày vui vẻ và ý nghiã. Tôi thấy mình vẫn có đích để vươn đến. Tôi quan tâm người đó hơn ( vì tôi thích như vậy). Tôi cười nhiều hơn ( ngay cả khi có một mình).
Rồi, người đó ra đi...
Người đó lấy đi trái tim tôi, lấy cả niềm tin vào cuộc sống của tôi đi xa thật xa.
Người đó lấy nó đi và người đó không giữ nó. Người đó để gió mang nó đi, để nước cuốn nó đi, lạc lõng.....
Nó tan tác , mặc cho thời gian cuốn đi về tận nơi xa xôi nào đó... rất xa...
Và tôi - một phần của tôi - vẫn mãi đi tìm những dấu hỏi bé nhỏ để ghép trọn vẹn một nụ cười, nụ cười rạng rỡ trong ngày nắng khi xưa.
Tôi buồn, buồn da diết. Tôi sợ tôi của khoảnh khắc này, trái tim bơ vơ, tâm hồn hoang hoải, cõi lòng tái tê, yêu thương đã bỏ tôi đi mất rồi, yêu thương ơi!
Tôi gọi tên yêu thương trong vô vọng. Tôi mơ tưởng một ngày có nắng, có gió có người đó. Nắng thì vàng trong như mật. Gió thì êm ái như nhung, nhưng dường như người đó chẳng đến bao giờ đến với tôi nữa.
Tạm thời chấp nhận gọi tôi trong giây phút này là kẻ đáng thương. Tôi công nhận nỗi buồn để khẳng định hạnh phúc đích thực mà tôi đang đợi chờ.
Tôi từng đọc được rằng: Em đừng trách tại sao cuộc sống lại bỏ quên em. Cuộc sống vẫn trao yêu thương và hi vọng cho mỗi người, chỉ là em không nhận ra cuộc sống luôn chạm khẽ vào em để nói rằng yêu thương. Cuộc sống đang muốn vỗ về em đấy, em ơi!
Và, tôi sẽ đi tìm. Dù có chênh vênh trong gió, có lênh đênh theo dòng nước, có trôi dạt đến tận đâu thì những cảm giác yêu thương, nó đã được ở bên người đó một lần, thật ấm áp và hạnh phúc.
Tôi sẽ đi tìm những nụ cười ấy,cũng có thể tôi sẽ tìm người đó để ghép lại thành tôi - tôi trọn vẹn….
Cập nhật: 24/07/2011
|