Vẫn Yêu
Tác giả: Độc Cô Hành
Em ơi! dù có muộn màng!
Anh thề vẫn giữ dạ vàng sắt son!
Dẫu đi xuống biển lên non,
Sông ngăn núi trở đá mòn cũng yêu
Lần đầu gặp em nơi ấy!
Bỗng anh thấy lòng rung động lắm thay!
Miệng nhoẻn cười, dạ ngất ngây!
Ôi! cô em gái thơ ngây tuyệt vời!
Tại duyên số, bởi ông trời?
Hay do đôi mắt sáng ngời tuổi son?
Tóc dài môi thắm dáng thon!
Xinh xinh má lúm đồng tiền!
Khiến ta hóa dại hóa điên hóa khờ!
Hóa ngây ngẩn, hóa thẩn thờ!
Khiến cho lãng tử làm thơ gửi người.
Rồi chờ đợi đến đợi chờ,
Bao giờ mới hết dại khờ vì ai?
Chậm mất rồi...tiếc lắm thay!
Thế nhưng dù biết vẫn say đắm nàng!
Em ơi! dù có muộn màng!
Anh thề vẫn giữ dạ vàng sắt son!
Dẫu đi xuống biển lên non,
Sông ngăn núi trở đá mòn cũng yêu!
Đã được xem 2777 lần
Sưu tầm bởi: vutiensinh2010
Cập nhật ngày 31/03/2012
CẢM NHẬN |
Thương quá |
Làm sao anh có thể quên
Phút ban sơ nụ cười hiền trao anh
Nhưng em ơi một chữ đành
Dòng sông chảy cuộn sóng tình về đâu…
|
Được viết bởi
chuoi_haiphong
(03/04/2012 - 1:51:28 PM) |
|
|
|