Người con gái noí:" Anh cứ cầm chìa khoá để phòng xa,
Khi trở về có sẵn mà mở cửa,
Em sẽ sống, chờ anh ở đấy!"
Rồi năm tháng trôi qua
Khi người con trai mở cửa
Thấy chiếc gương to trên mặt tủ
Lẻ loi soi một bóng mình
Một gã đàn ông già, mặc áo vest màu xám xịt
Cái bóng của mình, đối diện với mình đây!
Trên tường
Vẫn còn tự bao năm
Một mảnh giấy gài ghim: "Em chạy quàng ra cửa hàng tạp hoá,
Ngay gần đây, chỉ mấy phút thôi!"
Người đàn ông rút mảnh giấy cũ ra
Chiếc ghim nhấp nhánh lăn đi
Cựa quậy như một con côn trùng
Cố sống nốt cuộc đời mình phút ấy.