VỊ TÌNH YÊU
(3/8/2007)
Có ai bảo tình yêu này không vị
Chỉ là vì chưa gặp nữa trái tim
Chưa tìm được bóng hình đi chung lối
Chưa nhớ mong ai đó khi đêm chìm...
Và mọi thứ sẽ trở nên trong suốt
Khi ta yêu say đắm hết con tim
Như ngàn sao trên trời cao muốn hái
Thêm dịu dàng vào đôi mắt của em
Anh yêu em như ngàn cây với đất
Có ngọt ngào chua chat lẫn đắng môi
Ngàn thứ vị làm tim anh ngây ngất
Những bồi hồi xao xuyến lẫn chơi vơi
Khi em vui ôi nụ hôn vị ngọt
Khi em buồn giận dỗi có vị chua
Chát tim anh khi em cứ hững hờ
Cùng vị đắng khi em không thèm nói
Thật may thay mặt trời kia vẫn chói
Cuộc tình mình như ngọc sáng mãi thôi
Ta cùng bước trên con đường hạnh phúc
Mọi thứ đều ghen tị mình có đôi!
( thơ : .::trùm"5quýt"::. )
BỎ LẠI{2}
Anh đi rồi
Bỏ lại thời gian,
Và cả không gian đầy nắng gió
Cái không gian mà chúng ta đã có
Có lẽ nào, không sưởi ấm lòng anh?
Anh đi rồi
Bỏ lại sau lưng
Nỗi oan khiên tiền đồ, sự nghiệp
Và cả một mối tình đã chết
Mặc mình em tiếp sức hồi sinh.
Trơ trọi em đi một mình
Giữa dòng đời xuôi ngược.
Sự tình này nếu em biết trước
Khổ nỗi là em vẫn yêu anh.
{2006}
( THƠ: KIMOANH )
ANH ƠI EM MUỐN
Em muốn đi đi tận cùng thế giới
Muốn đau thay tất thế gian này
Muốn hét vang tan gông xiềng buộc trói
Muốn tung bay đôi cánh tới mê say.
Em muốn khóc sao nước mắt vào đời
Em muốn cười sao tiếng cười tắt lịm
Em muốn nói đôi lời sao tắc nghẹn
Em muốn yêu tim em bỗng vỡ oà!
Phải muôn đời kìm nén một bài ca
"Tham lắm chăng"-đâu Tự do-Em muốn!?
( thơ : kimoanh)
DÒNG LỆ
Lệ tuôn rơi cõi lòng ta tan nát
Bát ngát trời một hố tròn tối đen
Đến với ta người không hề toan tính
Mang suy nghĩ thuần khiết của tình yêu
Ta đã dại khờ tin là vậy
Để giờ đây người đã dối lừa ta
Lời người nói mang theo bao lừa dối
Chứa đựng bao nỗi sầu của tình yêu
Từng cơn sóng gợn trong lòng sâu thẳm
Mãi cuồn cuộn chảy cuốn trôi tâm hồn
Lệ tuôn rơi chảy thành dòng suối nhỏ
Chan hòa vào dòng nước mẹ bể khơi
Cơn sóng lòng sao cứ mãi dào dạt
Tiếng thì thầm vọng lại từ nơi xa
Là lòng ta cất tiếng gọi sâu thẳm
Không toan tính không lệ sầu khổ đau
( thơ : kimanhvang )
Em là gì giữa bề bộn đời anh?*
Trường phi Bảo
Em là gì giữa bề bộn đời anh?
Là nỗi nhớ của miền sâu thăm thẳm?
Là yêu thương của ngày sau gởi gắm?
Hay chỉ là một thoáng đến xôn xao?
Em là gì? chỉ là bạn thôi sao?
Hoặc giả dụ một người anh quen biết
Từng có thời, vâng! có thời mãnh liệt!
Đã yêu anh như em của bây giờ.
Thôi đừng gọi tên ai khác trong mơ
Em ghen đấy! và vực ngờ nữa đấy!
Cuộc đời nhỏ, mà "cái tôi" lớn vậy,
Hãy cho em phút kiêu hãnh ngước nhìn
Cứ thật lòng, đừng có mãi nín thinh
Em muốn nghe từ bao điều trăn trở
Dẫu chúng mình có duyên, không có nợ
Em vẫn cười thỏa mãn với niềm đau
Cuối cùng thì mình là gì của nhau?
Là tình nhân sau đôi lần chăn gối?
Là vợ chồng tháng năm dài tiếp nối?
Cũng có thể là mệt mỏi, đọa đày!
Em bình tĩnh nghe sự thật phơi bày
Em sẵn sàng ôm khổ ải trần gian
Chỉ cần anh noí rõ những đa mang
Em là chi trong bộn bề cuộc sống?
Em là gì giữa bề bộn đời anh?
Em là gì? em là gì? anh hở!
( thơ: trường phi bảo )
TÌNH SI
Anh là nô lệ của tình yêu
Ánh mắt em làm hồn anh ngã gục
Em giam anh vào trong lao ngục
Em là nữ hoàng của vương quốc tình yêu
Kẻ bày tôi này có tội gì nhiều
Chỉ đem lòng yêu một nàng thiếu nữ
Nhưng đâu hay đã làm người giận dữ
Giam anh vào bóng tối của tình si
( thơ :thanhbinhtp_82 )