Xưa tôi hỏi: Do you love me?
Em nói rằng... và em còn nhớ?
Nay người hỏi: Do you love me?
Em nói gì, có nhớ tới lời xưa?
***
Nếu em nghĩ tình yêu là màn kịch
Diễn xong rồi lại diễn tiếp lần sau?
Thì em hỡi đừng đem tôi ra đùa nghịch
Làm tấm màn che mắt nhân gian!
***
Hạnh phúc gia đình xây đắp thật gian nan
Cũng xin đừng đem ra đánh bạc!
Vốn tình yêu- Tiêu nhiều rồi cũng cạn
Cũng có ngày hết vốn khô khan.
***
Em sẽ tiếc thời gian hoang phí
Không giữ gìn trân trọng, nâng niu
Và có thể- Tôi tin là thế
Em ước mình lấy lại thời gian đi
***
Dẫu biết rằng khoảng trời riêng là có thực
Cũng chẳng cần dấu diếm đâu em
Cũng chẳng nên thả mồi bắt bóng
Mồi, bóng đi rồi sẽ chỉ còn lại mình em
***
Và không biết nếu bây giờ tôi hỏi
Em nghĩ gì? Tất cả...về tôi?
Về những gì hai ta từng có?
Giống như người ta đã hỏi em.
***
Em có thể- Tôi tin là thế
Nói những gì như kịch bản của em
Và tôi sẽ mừng vui không kể xiết
Ru mình vào hạnh phúc ảo em trao.
M.T.H