Ngày hôm qua ngỡ đã rất xa xôi...Những nỗi đau dường như đã lắngMà dư vị sao vẫn còn dai dẳng,Và trong lòng vương vấn những ngày qua...Bỗng một ngày chẳng còn nhận ra ta...Có bao điều đã vô tình để lỡ?Một hình bóng và một thời đã cũ,Tưởng rất xa bỗng trở lại một ngày!Vì sao mất người ta cũng chẳng hay?Người không nói chỉ ra đi lặng lẽ,Để day dứt suốt đời ta như thế...Thao thức về ngày xưa ấy chẳng nguôi...Ngày hôm qua, ngỡ như một trò chơi,Tình yêu đến rồi lại qua như khói...Ta trốn chạy cái thời ta nông nổi,Dẫu biết còn vương vấn mãi ngày qua...