Anh viết bài thơ bên dòng sông Đa-nuýp
Trời châu Âu hoa tuyết trắng ngần
Em rất xa, em rất gần
Anh vẫn bên em mùa Xuân năm trước
Đi chợ Tết Đồng Xuân, Hàng Đào, Hàng Ngang, chợ hoa Hàng Lược
Ngắm hoa Ngọc Hà, màu trắng lay-ơn, cúc vàng, thược dược
Và sắc màu tím biếc vi-ô-lét em yêu
Ôi! Lòng anh da diết những chiều
Nỗi nhớ quê hương tình yêu đất nước
Đôi thiên nga đang bên nhau âu yếm
Bơi bồng bềnh trong hoa tuyết trên sông
Nhớ em dặn phải giữ gìn thật ấm
Khi xa em đến xứ sở lạnh lùng
Em chớ lo, hoa tuyết rơi là điềm báo vui mừng
Đất ấp ủ một mùa vàng bát ngát
Ở nơi xa lòng anh tự hát
Về mùa Xuân đất nước chúng ta
Lúa vẫn vươn xanh qua mùa giông bão
Về những làng hoa, về những khu nhà mới cất
Về những con đường ra Bắc vào Nam
Về những con tàu hối hả đến giàn khoan
Về Trị An, Hoà Bình và những vùng than
Điện thắp sáng những bản làng bao năm tăm tối
Xuân đất nước đang ửng hồng ngày mới
Xuân đến cùng ta, đến với mỗi cuộc đời
Anh muốn làm một làn mây trôi
Theo ngọn gió về phương trời Tổ quốc.