Ngày ấy...Con mất mẹ!
Tác giả: nhattrungdung
|
Để giờ này! Góc quê nhà nơi chốn xa xôi Có ai nghe trong đêm tiếng con thơ gọi mẹ?
|
Con chỉ nhớ…!
Ngày con bước ra đi
Tóc mẹ đã ngã màu sương gió
Khóe mắt mẹ rơi những giọt lệ
không thành dòng,
Chỉ khỏa đầy cho những nét nhăn.
Nắm chặt tay con
mẹ nghẹn ngào trong tiếng nấc.
Con thơ dại, lo, hãi hùng:
Ơ! Sao mẹ khóc?
Mẹ mĩm cười, mẹ có khóc đâu.
Con đâu biết chỉ sau giây phút ấy
Là ngàn trùng với nỗi nhớ khôn nguôi.
…..
Để giờ này!
Góc quê nhà nơi chốn xa xôi
Có ai nghe trong đêm tiếng con thơ gọi mẹ?
Ai khóc cùng con trong tiếng nấc: Mẹ! Mẹ ơi!
Hỏi trời cao…?
Tình mẫu tử sao đành chia cách?
Lấp được sao bởi những thứ bạc vàng.
Trích thơ – nhattrungdung.
Đã được xem 2499 lần
Sưu tầm bởi: nhattrungdung
Cập nhật ngày 05/09/2009
CẢM NHẬN |
:) |
người ta nói,công cha như núi thái sơn- nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra me ..có nghĩa là duy nhât-1 bầu trời-1 mặt đất -1 mặt trăng.. mẹ ko sống đủ trăm năm nhưng Me đã cho con cả đời người cả bầu trời và tiếng hát... ai còn mẹ xin đừng làm me khóc ! |
Được viết bởi
minhhuong778
(30/09/2009 - 4:40:49 PM) |
|
Lời tự |
Rất mong sự đánh giá của các đồng môn! nhattrungdung tôi xin ghi nhận những lời vàng ngọc của mọi người. |
Được viết bởi
nhattrungdung
(05/09/2009 - 8:41:28 PM) |
|
|
|