:: Trang Chủ
» Lưu Bút
» Diễn Đàn
» Chơi games
» Nghe nhạc
» Xem phim
» Truyện tranh
» Avatars
» Phòng Tranh

Thơ Tình
Truyện Tình
Vườn tình yêu
Nghệ Thuật Sống
Danh ngôn tình yêu

Tin căn bản
Mẹo vặt
Đồ họa
Kho Download

Học tiếng Anh
Học tiếng Hàn
Học tiếng Hoa

T==============T
ID:  PASS:  
» Quên mật khẩu   » Đăng ký tài khoản mới
Hỏi và đáp
Hôm nay,  
TRANG CHỦ
Lưu bút
Tình yêu
Diễn đàn
Nghe nhạc
Xem phim
Chơi game
Phòng tranh
Quy định
Hỏi đáp
Tình Yêu
Thơ Tình
Truyện Tình
Nghệ Thuật Sống
Vườn Tình Yêu
Tâm Hồn Cao Thượng
Tin Học
Tin Căn Bản
Mẹo Vặt
Đồ Họa
Internet - Web
Kho Download
IT 360°
Giải Trí
Danh Ngôn
Thơ Thẩn
Truyện Cười
Truyện Ngắn
Truyện Ngụ Ngôn
Truyện Truyền Thuyết
Cổ tích - Sự tích
Thế giới games
Học Ngoại Ngữ
Tiếng Anh
Tiếng Hàn
Tiếng Hoa
English audio
English story
Học qua bài hát
Văn phạm tiếng Anh
Kỷ niệm áo trắng
Người thầy
Thơ áo trắng
Kỷ niệm không phai
LIÊN KẾT
Vườn Tình Yêu

Cà phê một mình

        Tác giả: Nguyễn Minh Phương

Huyên hít một hơi thật dài tận hưởng hương cà phê thơm ngát như thoảng từ một cánh rừng cao nguyên bạt ngàn nắng gió. Đã lâu lắm, hôm nay anh mới được tận hưởng không khí cà phê một mình.

Huê tước trọn tự do của Huyên như người ta tước lá mía. Ngay cả cái quyền uống cà phê trong yên tĩnh cũng bị Huê tước nốt. Cô luôn bủa vây Huyên bằng những câu hỏi ngốc nghếch đại loại: “Anh có yêu em thật không? Anh vẫn còn yêu em đấy chứ?...” khiến không ít lần Huyên bực mình phát cáu: “Anh không còn tình cảm với em thì anh ngồi đây chịu trận của em làm gì? Em có hứa để cho anh yên không?”.

Nhưng chỉ được vài phút, Huê lại quay vòng cái điệp khúc: “Anh còn yêu em đấy chứ? Nếu còn, hãy chứng minh...”. Và thường thì Huyên nín thở tưởng chừng tim ngừng đập khi phải hứng chịu một trận hôn thật dài, thật say đắm, chủ động từ phía Huê.

“Đàn bà con gái gì mà...”. Huyên ngán ngẩm thở dài, đặt tờ giấy bạc lên bàn đầy vẻ tiếc nuối: “Bay hết cả hương cà phê rồi”. Anh bực dọc lẩm nhẩm trong lòng, vừa nặng nề lê bước về căn hộ độc thân nơi cuối cùng của thành phố.

Về nhà rồi vẫn chưa yên với Huê. Cứ một chốc 15 phút Huê lại bấm máy cho Huyên một lần. Lúc thì hỏi anh đã đi ngủ chưa, khi lại hỏi trong giấc mơ anh thường thấy điều gì, có em ở trong đó không. Huyên chuẩn bị tắt máy thì một dòng tin nhắn lại hiện lên rõ ràng: “Hẹn anh yêu sáng sớm ngày mai. Chúc anh ngủ ngon. Hôn anh thật nhiều, thật lâu”.

Một cảm giác hẫng hụt như vừa vuột mất ly cà phê bốc khói thơm ngát. Huyên nhắm nghiền hai mắt chờ đến ngày mai. Ngày mai và tất cả những ngày sau đó là một chuỗi những bất hạnh trong đời trai chưa vợ.

Mới 6 giờ sáng, Huê đã dựng Huyên dậy bằng một loạt chuông gắt gỏng. “Sáng bảnh rồi. Dậy đi cưng”- Huê hay gõ cửa bằng điệp ngữ quen thuộc. Cửa vừa mở, Huê xông ào vào nhà ôm nghiến lấy Huyên hôn một hơi thật đã. Trời ơi! Nhớ anh quá đi thôi. Cả một đêm dài phải xa cách rồi còn gì...

Lại hôn. Huyên thở dài đánh thượt. Không biết làm cách nào để đồng hóa bớt căn bệnh Tây lai từ phía Huê. Chưa kịp nghĩ cách góp ý thì Huyên đã bị cánh tay mềm mại như có sức hút của Huê lôi tuột đi ăn sáng.

Ăn xong. Tráng miệng bằng nụ hôn gió đầy tình tứ. Huê đẩy Huyên lên chiếc BMW bóng lộn. Một ngày mới của giám đốc một công ty tư nhân đang ăn nên làm ra bắt đầu bằng một dòng tin nhắn: “Bé cưng của em, ngoan nhe. Một giờ nữa em gọi lại xem thử anh đang làm gì. Hẹn anh cà phê trưa hay buổi tối. Hôn cưng...”.

Miệng Huyên đắng chát như vừa nhấp phải một ly cà phê chua. Anh không thể nhớ nổi đã trở thành tù nhân giam lỏng của Huê từ khi nào, để mỗi lúc lại giật nẩy mình khi nghe thấy hồi chuông di động réo.

Mọi chuyện rắc rối xảy ra từ cái đêm oan nghiệt ấy. Huyên bị chuốc say đến không biết trời đất là đâu. Một cánh tay mềm mại và ấm nóng đã dìu anh đi trong mê muội. Cũng bởi chính cánh tay này Huyên đã gục ngã và ngủ vùi trong vòng tay ôm ấp của một người phụ nữ. Để rồi sáng mai khi tỉnh giấc, vô cùng bối rối và ngạc nhiên khi nhận ra Huê đang nằm cạnh mình trong một chiếc giường lạ.

Bị Huê một mực bắt đền vì Huyên đã cố tình làm mất đời con gái, anh đòi đưa ra chứng cớ. Lập tức một xấp ảnh nhòe nhoẹt chụp trong cảnh tranh sáng tranh tối hiện rõ hình hài Huyên không một mảnh vải che thân đang lõa lồ bên cạnh thân xác Huê cũng trên mình không một mảnh vải.

Đau đớn và không thể hiểu nổi mình đã làm gì trong đêm hôm đó, Huyên ôm hận trở thành người tình bất đắc dĩ của Huê sau khi tu cạn một hơi ly cà phê đen không đá.

Sao mà đắng chát đến lạ! Nhưng sau đó tỉnh táo đến ráo hoảnh không ngờ. Bạn bè thường hùn vào mỗi khi Huyên ngồi trầm ngâm suy nghĩ: “Cái Huê nó yêu cậu đến thế cơ mà. Cưới quách đi cho rồi.” Huyên bật dậy như phải lửa: “Đó đâu phải là yêu. Là cô ấy muốn sở hữu và chiếm hữu tớ đấy!”.

Bên cạnh đó còn là cái mã giám đốc trẻ tuổi, đẹp trai, chưa vợ, có tài, làm chủ một dinh cơ đồ sộ cùng một chiếc xe hơi bóng lộn và nhiều của chìm của nổi khác. Đáng để nhiều cô gái phải ước mơ.

Đã có vô khối cô gái trẻ đẹp tự nguyện lao mình như bươm bướm. Chính Huê cũng đã từng nhiều phen tự nguyện hiến dâng, nhưng không hiểu sao Huyên vẫn không màng. Cho dẫu Huê rất đẹp. Huyên không bao giờ chạm vào thân thể người con gái đó. Cảm giác như một cạm bẫy đang sẵn sàng vây bủa, Huyên luôn để mặc Huê tự ý chủ động trong tư thế đề phòng.

Thế rồi Hoa xuất hiện trong cuộc đời Huyên thật ngẫu nhiên, tình cờ. Xe anh va nhẹ vào chiếc xe đạp mi ni của một người con gái trẻ. Người con gái đó không đẹp sắc nước hương trời, nhưng có một làn da nâu óng như ly cà phê nâu, đôi mắt đen mở to ngây thơ như ly cà phê đen không đường không đá. Không hiểu vì sao ánh mắt ấy đã lập tức hớp hồn chàng trai trẻ ngay tức khắc.

Trong ánh sáng lờ mờ buổi tối hôm ấy, Huyên run run mở ví lấy tiền bồi thường cho va chạm xảy ra. Nhưng kỳ lạ thay, người con gái đó xua tay không nhận khoản tiền khá lớn: “Lỗi nhỏ, hậu quả bé. Làm sao tôi lấy tiền của anh đây?”. “Thì bạn cứ cầm gọi là tí chút để đi ăn chè và sinh tố”. “Không. Tôi không thích những thứ đó”.

Một sáng kiến vụt lóe lên trong đầu anh giám đốc trẻ: “Thế thì cà phê. Chắc bạn thích cà phê? Tôi muốn trả lỗi bằng một chầu cà phê đen tối thứ sáu”. “Thôi được. Cho anh một cơ hội chuộc lại lỗi lầm”.

Trái hẳn với tính Huê, Hoa không có thói quen nói chuyện hay tâm tình, tán gẫu khi thưởng thức cà phê. Hoa thích nhâm nhi ly cà phê như thể đang ngồi uống một mình, tĩnh tại và sâu lắng như rơi vào khoảng không bạt ngàn của nắng và gió cao nguyên, để tận hưởng thật lâu hương vị ngọt ngào từ ly cà phê đắng.

Rất giống Huyên, khi uống cà phê, Hoa thường hít thật sâu vào lồng ngực hương thơm đặc trưng của ly cà phê núi rừng để nghe đâu đây tiếng lá rừng xào xạc xen lẫn mùi thơm ngát hương hoa cà phê đang mùa trổ bông.

Hoa bảo khi uống cà phê, phải nghe thấy cả tiếng cồng tiếng chiêng, tiếng rú và rúc gọi, nhìn thấy rừng cà phê đang sai hoa đơm trái, phải uống bằng cảm giác và tất cả cảm xúc có được, phải nhắm mắt vào mà uống, mà quên đi thực tại như có ai bên cạnh. Thế mới gọi là uống cà phê. Thưởng thức cà phê một mình là đúng nhất.

Điều này Hoa hoàn toàn trùng hợp với sở thích của Huyên. Chính vì thế, anh hay lấy lý do đưa Hoa cùng đi uống cà phê một mình. Duy nhất có một mình trong một thế giới của riêng ta. Để rồi sau đó cùng lặng ngắm và tận hưởng phút giây bạn cùng bàn đang say sưa thưởng thức cà phê một mình, mà những tưởng như mình đang cùng được uống, cùng được thưởng thức đến giọt cuối cùng trong đáy cốc.

Và cũng rất tình cờ, qua những lần cùng ngồi thưởng thức hương cà phê cô độc, Huyên vô tình quan sát và phát hiện ra vẻ đẹp tự nhiên, trong sáng, dân dã và hoang sơ từ cô bạn gái mới quen. Hoa không tò mò thăm dò tình cảm bạn trai bằng những câu hỏi cung vô cớ như Huê. Chỉ đơn giản là cùng ngồi thưởng thức cà phê một mình với Huyên là được.

Chính vì thế, Huyên càng có thời gian để ý vẻ đẹp vô tư từ cô bạn gái, và rất tự nhiên, anh nhanh chóng bị vẻ đẹp đó hấp dẫn, cuốn hút và chinh phục. Trong tim Huyên dấy lên một tình cảm thôi thúc biến ý nghĩ thành hành động cụ thể. Huyên chờ đợi giây phút trọng đại trong cuộc đời người đàn ông.

“Sao anh không nói cho cô ta biết là anh đã có người yêu, rằng tôi là bạn gái chính thức của anh?...”- Huê rít lên trong máy điện thoại. “Xin lỗi. Chưa bao giờ tôi nói yêu em. Còn cuộc đời con gái của một người phụ nữ đẹp và đầy chất đam mê như em sẽ có người đàn ông khác đón chờ. Anh ta sẽ là người hạnh phúc vì được thay tôi trả món nợ cho em”.

Huyên cúp máy. Trong lòng nghĩ tới việc sẽ phải nói một điều gì với Hoa tối nay, để cà phê một mình sẽ mãi mãi trở thành cà phê cho đôi lứa tâm hồn cùng cộng hưởng.
Đã được xem 2033 lần
Sưu tầm bởi: CamChuong
Cập nhật ngày 18/05/2007


CẢM NHẬN
Chưa có cảm nhận nào đc viết cho bài này!
TÌM KIẾM

Search
« Tìm nâng cao »
TIÊU ĐIỂM
10 Tin Nhắn Ấm Áp
Em sẽ yêu anh nếu anh biết........
100 ĐIỀU LÃNG MẠN NHẤT
Bạn đang yêu ???
Những ý tưởng tình yêu
Ði tìm một nửa đích thực của bạn
Phải lòng em
Những lỗi phái nam thường mắc phải khi bắt đầu yêu
Em mãi nghi ngờ tình anh.
Tình đầu mong manh
SÔI ĐỘNG NHẤT
Lần gặp đầu tiên
Lần gặp đầu tiên
Em mất anh, mãi mãi mất anh!
Ý nghĩa của hoa hồng xanh
Gửi Lại Chút Yêu Thương
Tự tình....
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
Mưa Trên Đảo Nhỏ
LIÊN KẾT WEB
Game Online
Học thiết kế web
Xem phim - Nghe nhạc
Nhạc Flash
Truyện Tranh
Avatars
Chat trên web
NHÀ TÀI TRỢ
 
Thung lũng Hoa Hồng - Mảnh đất của TÌNH YÊU - Diễn đàn TÌNH YÊU lớn nhất Việt Nam- Love Land - Informatics - Relax worlds
Tình Yêu | Tin Học | Giải Trí | Ngoại ngữ | Nghe nhạc | Xem phim | Flash games | Truyện tranh | Thế giới avatars | 15 phút chia sẻ | Lưu bút
Copyright © 2005 Thung Lũng Hoa Hồng. - All rights reserved. Designed and Coded by Thành Nha