Là em đang nhớ anh
Tác giả: The future of me and not you
[Gửi anh - Người em yêu]
Tối qua em đi thi về, định cho em một tối không nghĩ đến anh, vậy mà em chẳng kiềm chế nổi bản thân, vẫn phải mở máy viết vài dòng về anh, về chuyện tình xưa của chúng ta. Thôi vậy, ai bảo anh là liều thuốc mê mạnh nhất thế gian, em vô tình nếm thử thì đành chấp nhận không thể buông thôi.
Em chẳng còn được yêu anh nữa, khi yêu anh em muốn rất nhiều thứ, có một chuyện mà em muốn nhất, đó là được nắm tay anh cùng đi dạo trên biển, được cùng anh ngồi trên thuyền ra biển,... Em chẳng hiểu sao anh với em, biển với em lại nhiều ý nghĩa như vậy. Em biết sẽ có lúc em phải tìm một chỗ dựa mới không phải anh, nhưng nhất định dù là ai, em cũng sẽ nắm tay người đó một lần đi dạo trên biển về đêm. Cảm giác ấy có lẽ thật tuyệt, chỉ tiếc là bàn tay mà em nắm không phải là của anh. Mỗi lần nhìn thấy ảnh của anh, phía sau là mặt biển rộng lớn, em thật sự chỉ muốn trong bức hình đó cũng có em. Nhưng trước kia không thể, giờ cũng không thể, sau này lại càng không thể. Còn anh và chị ấy, nhất định đã rất nhiều lần nắm tay nhau, cùng nhau ngắm mặt biển gợn sóng.
Không hiểu sao cứ viết cho anh mấy chữ là mắt em đã ngấn lệ, nước mắt cứ thế chảy ra. Lạ thật đấy anh ạ!
Hôm nay hình như em không có sự việc gì đặc biệt để kể anh nghe, anh có không? Có thể kể cho em nghe không? Nhưng đừng kể với em một chuyện: rằng hôm nay hay hôm nào đó, anh và chị ấy làm đám cưới. Em rất muốn chúc phúc cho anh và chị ấy, nhưng thật sự em cũng ích kỉ lắm, không muốn nghe vậy đâu. Nhưng nếu chị ấy sinh cho anh một đứa bé kháu khỉnh, đáng yêu. Anh hãy nói cho em nghe nhé! Lúc đấy em sẽ biết được gia đình nhỏ của anh đang rất hạnh phúc. Còn nếu là chuyện công việc, là tâm sự không biết tỏ cùng ai, em luôn sẵn sàng đồng hành cùng anh. Em đang hoang tưởng phải không anh? Em cũng thấy bản thân thật nực cười, nếu anh và chị ấy đang hạnh phúc, anh đâu cần trò chuyện với em. Em với tư cách là một người bạn cũng không đáng. Anh sẽ không bao giờ muốn có một người bạn như em.
Chán thật ấy! Em chẳng ngăn được nước mắt của mình, nó làm em chẳng nhìn rõ màn hình xem mình đang viết gì cho anh nữa. Em chẳng biết phải viết gì cả, em chỉ muốn kéo dài thời gian được ngồi trò chuyện cùng anh nhưng lại không biết mình phải làm thế nào trong khi nước mắt cứ làm nhòa tất cả. Em không biết đã trở thành mít ướt từ khi nào nữa. Em nghĩ là từ bốn năm về trước anh ạ.
Em yêu anh - chàng trai không còn thuộc về em nữa!
Đã được xem 3225 lần
Sưu tầm bởi: miumiumissu
Cập nhật ngày 08/01/2016
CẢM NHẬN |
Chưa có cảm nhận nào đc viết cho bài này! |
|
|