Nhóc yêu! Nhóc muôn vàn thương nhớ!
Phải nói sao cho Nhóc hiểu đây?
Bé chỉ có một trái tim, một trái tim đã bị tổn thương đến nỗi nó không thể đập trở lại được suốt bấy lâu nay và phải chăng vì thế Bé đã làm Nhóc đau.
Nhưng Nhóc cũng khờ lắm vì Nhóc đã đi đâu làm gì sao Nhóc không cho Bé biết.
Bé chỉ đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác mỗi khi trông thấy Nhóc thôi. Mỗi khi nhìn thấy Nhóc, tim Bé đập mạnh, mạnh ơi là mạnh, nhưng Bé cũng còn bé lắm. Bé không hiểu gì hết. Còn Nhóc nghĩ gì về Bé, Nhóc đang phấn đấu vì cái gì, Bé lại không biết
Hãy tha lỗi cho sự quá vô tình của Bé nhé Nhóc ơi!
Kể từ khi Bé nhìn thấy máu là Bé đã không còn khả năng rung động nữa trước những đám mày râu. Âu cũng là số phận của Bé và vì thế Bé phải chịu đủ thứ tiếng thơm có, xấu có. Bé chỉ mong có một ngày nào đó, có ai đó, hiểu cho Bé và sẵn sàng chia sẻ với Bé thôi.
Vậy mà đi suốt 1 chặng đường dài thì Bé chưa gặp được 1 người như thế. Bé đâu biết rằng Nhóc sẵn lòng như thế nhưng cách biểu hiện của Nhóc làm cho Bé không hiểu nếu không nói là không thể hiểu nổi.
Đấy chính là số phận đã chia lìa Nhóc và Bé khi đầu còn xanh, tuổi còn trẻ.
Và bây giờ nữa Bé chỉ mong rằng dẫu không thể giúp được gì cho nhau nhiều, thì ít ra cái tên của Nhóc cũng gợi cho Bé cảm xúc được bình yên được che chở, được yêu thương mỗi khi được nhắc tới.
Và Bé ước rằng mỗi khi Nhóc nghĩ đến Bé, Nhóc sẽ cảm thấy nhẹ trong lòng. Cho dù, thậm chí chỉ là ít phút trong 1440 phút có trong 1 ngày của Nhóc.
Bé cũng giống Nhóc ở chỗ Bé cũng ích kỷ và tham lam. Ai khi yêu mà chả thế
Nhưng bóng đã ngả về chiều rồi thời gian đâu có đợi ai.
Dù sao đi chăng nữa có Nhóc trong lòng, Bé sẽ vững tin hơn và Bé cảm thấy có 1 sức mạnh vô hình khiến Bé lớn lên hơn. Bé sẽ làm những gì Bé mong muốn, Bé mơ ước và Bé sẽ làm những gì Bé hứa.
Cảm ơn Nhóc vì đã mang tình yêu đến cho Bé!
Hãy biết rằng Bé không thể không yêu Nhóc!