Tôi cứ mãi đi tìm cái ngày xưa ấy , cứ mãi đắm chìm trong cái quá khứ đẹp đó.
HỒi đó có 1 cô bé xinh xắn với 2 bím tóc đong đưa, thân hình gầy tong teo đi cạnh 1 cậu bé "đẹp trai "(trong mắt tôi khi đó). BẠn ấy là nguời mà tôi yêu quý , bạn ấy dạy tôi học , chia kẹo cho tôi , bảo vệ tôi mỗi khi bị bắt nạt bạn ấy là niềm vui của tôi .Tôi đã nói với bạn ấy rằng "tớ sẽ lấy bạn làm chồng tớ hứa đó"
Chỉ là lời hứa của 1 đứa trẻ mà sao tôi ko quên đuợc .Cái ngày bạn cghuyển vô Sài Gòn tôi đã khóc rất nhiều mọi nguời cho rằng đó là chỉ là nuớc mắt của 1 cô bé ngây ngô, của 1 tình bạn trẻ con , của 1 thời thơ ấu đẹp .Mẹ nói rằng tối sẽ tìm đuợc những nguời bạn mới thôi
Nhưng đã 16 năm trôi qua hình ảnh của thành vẫn trong ký ức của tôi . Tôi ko thể quên
trong những năm ấy tôi ko có liên lạc của thành tôi ko hiểu bạn ấy đang sống như thế nào bạn ấy có nhớ đến tôi như tôi đang nhớ bạn ấy ko.Tôi ko hình dung đuợc khi lớn lên bạn ấy sẽ thế nào nhỉ .Và đặc biệt bạn có nhớ đến tôi ko ?
tôi ko thể yêu 1 ai nữa, tôi tự trách mình sao cứ sông mãi trong quá khứ như vậy .có lẽ cái thời thuơ ấu đó cứ mãi làm nên ký ức trong tôi nó cứ mãi đeo bám tôi sao tôi có thể quên đuợc đây .Tôi kiếm tìm abnj trong vô vọng > tôi ơi sao mày cứ ngốc nghếch đẹp
Giờ tôi sẽ quên bạn như quên 1 kỷ niệm tôi sẽ quên bạn để đuợc sống cho tôi ,để mở rộg tâm hồn mình để tôi mãi là tôi
qúa khứ chỉ là cái đã qua hiện tại là tất cả