Mưa cứ rơi ........Mà mưa đâu có biết ...............................Có người lặng nhìn .....Có người yêu mưa .......Rồi mưa cứ đi ...............Vô tình hay cố ý ..........Lại trở về.................Làm buốt nhói con tim...............Nhưng mưa ơi .........Em sẽ cố quên mưa .........Như quên đi 1 nửa của tâm hồnDù vẫn biết đó mãi là ko thể.......Bởi vì mưa cứ đến rất bất ngờ ...............buồn lứm ! buồn những lúc mưa những lúc cô đơn những lúc cái lanh đến xâm chiếm tâm hôn se buôt..đau lắm những lúc chợt tủi thân.tủi thân cho những điều giành giật đánh mất và còn lại...sao k ai đưa nó thoát ra khỏi bóng tối...dật dờ mãi 1 hình bóng ..đau đớn rồi chai lì trong những niềm tin vô vọng..........cần 1 bàn tay nắm ./