Mưa vô tâm, lạnh lùng
Nắng sôi nổi, ấm áp
Nắng đã nhận ra rồi sẽ chẳng bao h có đc tình yêu của Mưa
Nắng ra đi và tập quên, tập lạnh lùng, tập cô đơn
Cảm giác fải cố quên 1 thứ đã từng quan trọng nhất vs cuộc đời mình thật khó chiụ, nhưng Nắng vẫn cố gắng, vì Nắng mạnh mẽ, mạnh mẽ lắm
Rồi 1 ngày kia, Nắng gặp Gió
Gió đa tình, phong lưu, nhưng dường như những cơn gió thoảng nhẹ đã khiến Nắng trở nên vui vẻ và dễ chịu hơn. Và hơn nữa, bên trong yếu đuối của Gió khiến Mưa cảm thấy mình sẽ là nguời chở che cho Gió suốt cuộc đời này :)
Hàng ngày trên những con đuờng nhỏ, trong những áng mây hồng, những lúc trời ko mưa thì Nắng vs Gió nghịch ngợm trông thật vui vẻ và hạnh phúc
Gió cũng yêu Nắng, tình yêu trẻ thơ, hồn nhiên
Những lúc trời mưa lạnh buốt, Gió ùa đến trách móc giận dữ xối xả
Nắng vẫn tự hỏi liệu Mưa có còn nhớ Nắg ko?
Nắg vẫn tự hỏi mình là nếu Gió và Mưa cùng rơi xuống vực thẳm, Nắng sẽ cứu ai
và câu trả lời lúc nào cũng chỉ có 1 duy nhất
Nắng sẽ cứu Gió để trọn nghĩa
và chết cùng Mưa để mãi mãi có thể ở bên Mưa
Gió vs Nắng vẫn thế, vẫn hàng ngày vui đùa nghịch ngơm
nhưng trong sâu thẳm con tim đang dần khôn lớn của Nắng, Nắng biết mình vẫn còn nhớ Mưa da diết
và cũng ko thể tự lừa dối mình
Nắng vẫn chờ Mưa, chờ Mưa đến hết suốt cuộc Nắng đấy
Mưa có biết ko????