:: Trang Chủ
» Lưu Bút
» Diễn Đàn
» Chơi games
» Nghe nhạc
» Xem phim
» Truyện tranh
» Avatars
» Phòng Tranh

Thơ Tình
Truyện Tình
Vườn tình yêu
Nghệ Thuật Sống
Danh ngôn tình yêu

Tin căn bản
Mẹo vặt
Đồ họa
Kho Download

Học tiếng Anh
Học tiếng Hàn
Học tiếng Hoa

T==============T
ID:  PASS:  
» Quên mật khẩu   » Đăng ký tài khoản mới
Hỏi và đáp
Hôm nay,  
TRANG CHỦ
Lưu bút
Tình yêu
Diễn đàn
Nghe nhạc
Xem phim
Chơi game
Phòng tranh
Quy định
Hỏi đáp
Tình Yêu
Thơ Tình
Truyện Tình
Nghệ Thuật Sống
Vườn Tình Yêu
Tâm Hồn Cao Thượng
Tin Học
Tin Căn Bản
Mẹo Vặt
Đồ Họa
Internet - Web
Kho Download
IT 360°
Giải Trí
Danh Ngôn
Thơ Thẩn
Truyện Cười
Truyện Ngắn
Truyện Ngụ Ngôn
Truyện Truyền Thuyết
Cổ tích - Sự tích
Thế giới games
Học Ngoại Ngữ
Tiếng Anh
Tiếng Hàn
Tiếng Hoa
English audio
English story
Học qua bài hát
Văn phạm tiếng Anh
Kỷ niệm áo trắng
Người thầy
Thơ áo trắng
Kỷ niệm không phai
LIÊN KẾT
Vườn Tình Yêu

Viết cho em lần cuối

        Tác giả: vietyumi

Lóc cóc những bóng dáng xa lạ trong mưa.
Mắt ướt, môi khô.
Và dõi theo nhạt nhoà để kiếm tìm điều gì quen thuộc lắm mà chẳng bao giờ tìm nổi một lần nữa giữa vô vàn thứ đã đi qua!

...Hôm nay là ngày bao nhiêu xa nhau rồi nhỉ?
...Không đếm nổi những nỗi đau của những ngày em không còn bên anh nữa. Cũng như không thể quên những yêu thương ngày xưa...

Năm nay mùa đông đến hơi sớm và lạnh buốt trong mưa tháng 11. Sẽ chẳng hiểu tại sao tim ta đau đến thế khi ta sâu sắc yêu nhau. Sẽ chẳng hiểu tại sao ta ngu ngơ đến thế khi ta quên mất môi nhau. Và sẽ chẳng hiểu sao ta mong manh đến thế!

Không phải điều gì cũng tương xứng. Chẳng phải thứ gì cũng tốt đẹp. Và ta chẳng thể vơ vào ta tất cả hạnh phúc của cuộc đời, cuộc đời có cay đắng hay ngọt ngào nhiều hơn? Ai biết được? Ai làm được? Ai thẩm thị được?

Đố...Chẳng ai hiểu đâu! Chẳng ai có thể làm được thế đâu, nếu như xa nhau là đau khổ... Không còn là sống nữa, anh chỉ còn đang tồn tại trong cái mong manhảo giác đủ làm ứa nước mắt mỗi đêm khi thiêu thân giữa quán Internet lạnh lẽo mà giật mình tỉnh giấc, hay khi bước đi lạc lõng giữa mưa tháng 11 tê tái gần bằng địa ngục.

Ảo giác ấy, chính là: hình như còn bàn tay em ở bên... Bất giác nhìn xuống để rồi đủ đau đớn đến phát khóc lên, nhưng không có tiếng, chỉ trào nước mắt lẫn máu ra thôi. Mạnh mẽ lắm, thấy chưa? Chẳng phải anh yếu đuối nên mới uỷ mị đâu. Ai cũng bảo anh thật cứng rắn và mạnh mẽ. Mạnh như anh, mà còn tàn tạ và hoang phế một góc nơi đây, phải chăng là vì nỗi đau gây ra sự mất mát quá lớn? Quật ngã!

Có phải thế không em, nếu ta chưa một lần yêu nhau?
Không. Thật đấy!

Ta chẳng thể tận tuyệt đau khổ, nếu như ta chẳng có tận tuyệt yêu thương sâu đậm cho nhau. Cũng giống như việc nụ cười của em là nụ cười Thiên Thần, thì Tình Yêu chẳng có lỗi gì cả, cái điều trong sách vở ấy muôn nghìn lần vẫn là chân lí. Chỉ có hai đứa ương bướng và ngang ngạnh yêu nhau. Nếu như phải tìm một điều gì đó mà đổ lỗi, có chăng chính là: chỉ vì hai đứa quá yêu nhau.

Yêu nhau quá nhiều nên thèm được yêu thương và tận hưởng tình yêu thương quá nhiều. Yêu quá nhiều nên đòi hỏi và trông đợi quá nhiều. Yêu quá nhiều dẫn đến càng quá đau. Yêu quá nhiều cho tổn thương chính tình yêu!

a768.jpg image by kienoctieu

Em ơi!
Nếu yêu anh sao cứ phải vô tâm làm gì?
Nếu yêu anh sao không thứ tha cho anh?
Nếu yêu anh thì tại sao mình lại xa nhau?
Và biết đâu được một ngày kia gặp nhau trên đường, chúng ta chỉ là hai người xa lạ...Lúc ấy, đủ đau đớn chưa?

Em ơi!
Sao không cảm thông và mở tim ra thật rộng như anh đây, đứng giữa đêm phố cổ rỗng không trong mưa tháng 11: ngước mắt nhìn trời cao, hứng gió mát, hút cho hết mây gió ấy vào lòng...và cởi bỏ muôn trùng lí do khiến anh và em xa nhau: chỉ vì yêu quá nhiều mà chẳng chịu nhận ra!

Chẳng phải anh cố bao biện cho mình, nhưng dẫu gây ra lỗi lầm cho em, cũng đáng được hiểu, như một đứa trẻ lâu ngày bị bỏ đói, nhặt được bầu sữa nên mút lấy mút để chứ? Có trót làm móp mép vì đay và nghiến, thì khi no nê, lại cùng nhìn nhau hạnh phúc mà rót cho đầy bình yêu thương! Chỉ cần em thông tỏ một lần điều ấy mà mở lòng ra một lần để tha thứthiên đường cùng với phố cổ 100 mùa Trung thu nữa lại cho anh dắt tay em đi, vậy mà...

Chỉ cần vậy thôi, làm sao em nỡ cố gắng chối bỏ để mà tự làm đau chính anh và em, bằng thứ sắt đá QUÊN HẾT - ĐOẠN TUYỆT mà tự dối mình.
Chỉ cần vậy thôi, làm sao em nỡ đành lòng khẳng định sự nhẫn tâm, và phủ định hẹn lẫn thề: "Anh ơi, môi của thiên thần, ngoài anh ra sẽ không ai được hôn nữa đâu!".

Tiếc!

Anh đã quen có em bên cạnh rồi, đã quen cái cảm giác ấm áp thường thấy, đã quen đôi bàn tay nắm lấy tay anh khi đi trên đường, đã quen ba âm gió thì thầm còn nhẹ hơn cánh bồ công anh: "hand-in-hand". Và giờ sẽ phải quên. Anh mất sạch niềm tin vào những thứ vĩnh viễn rồi, bởi hạnh phúc anh có em chỉ một sớm một chiều, để khi tàn phai sẽ còn lại một vết rạch dài trong tâm tưởng, như thể chẳng bao giờ liền sẹo.

Sẽ không còn bàn tay em nắm lấy bàn tay anh nữa. Đôi khi tưởng chừng muốn khóc òa lên khi nhận ra đã lạc mất nhau. Nhưng vì mạnh mẽ, nên thôi! Chỉ có thứ nước gì đó mằn mặn chảy ngược về phía cổ họng, tắc nghẹn và ho sặc sụa!

Sẽ không còn ai ở bên cạnh anh giữa phố mùa đông như ngày xưa...có đôi lứa nào từng ao ước ngay từ lúc mới yêu...

Anh sẽ vùi đầu vào công việc, vào sách vở và project để quên đi! Nhưng biết trước rồi, chẳng quên được đâu, nếp gấp quen thuộc của thời gian vẫn khiến trái tim nhói lên như thường. Và chẳng bao giờ cái vết rạch ấy liền lại, hoặc ít ra là đủ mờ nhạt để che kín những gì đã qua...

Giả dụ như em còn yêu anh nhỉ? Anh sẽ chẳng muốn giận dỗi nữa đâu. Cũng không đòi hỏi nữa đâu. Không làm em phải buồn lo gì nữa. Anh sẽ mang đến cho em hạnh phúc, thật sự cao thượng cho đi tất cả. Anh hứa, anh thề, bởi giờ đây anh đang có một vài cơ hội để chẳng còn phải lo lắng, bận tâm trong cuộc sống. Những cõ hôi mà có thể thò tay ra là nắm được, nhưng anh vẫn lười nhấc tay lên vì thấy thật vô nghĩa. Nhýng nếu là em còn yêu anh, bọn mình sẽ rất hạnh phúc!

 

Giả dụ như anh còn yêu em nhỉ? Em sẽ chân thành, sẽ quan tâm thật nhiều, sẽ thành thật nhìn vào mắt anh mà nói yêu anh. Em sẽ chẳng ương bướng, vô tâm thế đâu. Và em sẽ cố gắng yêu cậu thật nhiều. Nhiều hơn nữa để mình luôn ở bên nhau! Em sẽ không ích kỉ, sẽ để tâm đến cảm giác của anh hơn, em sẽ Hiền hơn nữa! Anh biết em sẽ...! Bởi vì anh còn yêu em.

Giả dụ như ta sẽ yêu nhau lần nữa! Ta sẽ cùng ao  ướ và cùng làm những gì tốt nhất cho cả hai đứa, sẽ không ích kỉ, không nghĩ cho riêng mình ai hết!

Giả dụ như anh chưa sai lầm thế này nhỉ? Thì anh sẽ chẳng bao giờ hối tiếc vì đã đánh mất em, sẽ chẳng bao giờ phải hối hận cả đời nhý bây giờ...

Bọn mình xa nhau đã qua cả mùa mưa...

Mưa đến để trong lòng sợ hãi, bởi ta vẫn ngồi đây, để chìm vào phố mùa đông âm thầm mà vẫn nghiêng theo tình yêu nhân thế.

Một entry ngẫu nhiên của cô bé nào đó dành cho chồng yêu, một chàng trai bịt mắt thiên thần của mình rồi xoè ra đoá hồng ấm rực một góc mùa đông, một đôi gà bông đèo nhau trên xe đạp sát trước mặt, gần đến mức nhìn rõ từng nếp xanh xao vì lạnh trên hai bàn tay đang vòng ra ôm ấp...Thèm! Thèm được như họ...

Mưa đến để dường như có điều gì trải trong lòng cho dài thêm nỗi nhớ. Mưa lạnh buốt tưởng se sắt một bờ vai, tưởng tê tái trong lòng.

Lóc cóc những bóng dáng xa lạ trong mưa.

Mắt ướt, môi khô.

Và dõi theo nhạt nhoà để kiếm tìm điều gì quen thuộc lắm mà chẳng bao giờ tìm nổi một lần nữa giữa vô vàn thứ đã đi qua!

Vẫn tìm và không tin là vô vọng. Và đôi lúc thấy càng sợ hãi khi mưa nặng hạt hơn, cô quạnh hơn. Chẳng hiểu sao ta sợ vì một người đã rời xa ta, sợ hãi mông lung đến thế khi nghĩ về thứ giá lạnh tàn nhẫn đang làm người cũ buốt lạnh ở một góc nào đó cuộc đời.

Đành đi trên phố, gập ô lại, trải đôi vai hứng lấy mưa, hững hờ thêm cho nỗi nhớ ngắn lại, vô tình thêm cho nỗi đau vơi bớt...Đợi nắng lên hong yêu thương bằng những mùa vàng, đợi mưa qua buộc thương nhớ bằng những giọt dài. Buộc lại cuộc đời ta...

Mong manh và nhỏ bé.

Thổn thức giữa đêm thâu.

Đợi nắng lên hong mi ướt nhẹ nhàng.

Cho nhớ.

Cho buồn.

Tan hết....

Sẽ giả dụ như anh yêu ai đó thật lòng, yêu chân thành và yêu nhiều hơn trước, cứ nhiều hơn và nhiều hơn mãi, như mưa thấm ướt đẫm đêm buồn, thì người đó sẽ là em. Em - ở một nơi nào đó trên thế gian này!

Lại đang mơ rồi phải không ?

Đã được xem 3819 lần
Sưu tầm bởi: vietyumi
Cập nhật ngày 28/11/2009


CẢM NHẬN
mơ?
tại sao hok thể là mơ chứ? cứ ngở hạ về cho nắng ấm .cậu nhé !học cách chấp nhận không dễ một chút nào ,tôi cũng thế thôi ,đau đó! nhưng hỏi thế gian còn rất nhiều thứ trước mắt ta .sao lại sống trong cái tâm trạng ấy thế.thời gian sẽ xóa nhòa tất cả ,sẽ lại thay đổi tất cả ,những dòng sông sẽ đổ về với biển nhưng biển không bao giờ đầy........đó là cuộc sống!
Được viết bởi capucino212 (28/11/2009 - 7:01:47 PM)
TÌM KIẾM

Search
« Tìm nâng cao »
TIÊU ĐIỂM
10 Tin Nhắn Ấm Áp
Em sẽ yêu anh nếu anh biết........
100 ĐIỀU LÃNG MẠN NHẤT
Bạn đang yêu ???
Những ý tưởng tình yêu
Ði tìm một nửa đích thực của bạn
Phải lòng em
Những lỗi phái nam thường mắc phải khi bắt đầu yêu
Em mãi nghi ngờ tình anh.
Tình đầu mong manh
SÔI ĐỘNG NHẤT
Lần gặp đầu tiên
Lần gặp đầu tiên
Em mất anh, mãi mãi mất anh!
Ý nghĩa của hoa hồng xanh
Gửi Lại Chút Yêu Thương
Tự tình....
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
Mưa Trên Đảo Nhỏ
LIÊN KẾT WEB
Game Online
Học thiết kế web
Xem phim - Nghe nhạc
Nhạc Flash
Truyện Tranh
Avatars
Chat trên web
NHÀ TÀI TRỢ
 
Thung lũng Hoa Hồng - Mảnh đất của TÌNH YÊU - Diễn đàn TÌNH YÊU lớn nhất Việt Nam- Love Land - Informatics - Relax worlds
Tình Yêu | Tin Học | Giải Trí | Ngoại ngữ | Nghe nhạc | Xem phim | Flash games | Truyện tranh | Thế giới avatars | 15 phút chia sẻ | Lưu bút
Copyright © 2005 Thung Lũng Hoa Hồng. - All rights reserved. Designed and Coded by Thành Nha