không hiểu ông trời phải chăng nghe lời thỉnh cầu của tôi nên chiều nay cơn mưa trái mùa rơi xuống tắm mát trái tim tôi.mưa không lớn nhưng đủ lạnh.Mặc dù thế tôi vẫn cứ chạy dưới cơn mưa.để cái lạnh thấm vào trong da thịt.Đường nối đường cứ thế dài ra mãi.không hiểu từ lúc nào tôi đã thích đi dưới cơn mưa.lất phất nhẹ nhàng hình như mưa chia sẽ với tôi những tâm sự.mưa khẽ nói thầm vào tay tôi....uhm!cứ nhớ đi nếu thật sự thấy nhớ.và hãy khóc đi nếu thật sự muốn khóc....tô chống chế tôi không muốn khóc đâu.tôi không khóc bởi tôi rất mạnh mẽ......nhưng.......Mưa rơi nhanh hơn che dùm tôi những thứ mà tôi không thích người ta nhìn thấy.tôi thí thầm cung mưacảm ơn mưa nhiều lắm...chiếc áo khoát nhốm màu xanh thẳm .mưa giăng phủ khắp cơ thề.cái lạnh bắt đầu xâm chiếm.những giọt nước mưa lăn tròn trên gương mặt nó rồi nhe nhàng len lõi.tôi thấy lạnh.sao vậy nhỉ??tai sao cũng là cơn mưa như ngày hôm đó nhưng sao hôm nay tôi thấy lạnh khủng khiếp.vì ngày hôm đó có người ngồi trước chắn mưa cho tôi hay vì hôm đớ trái tim nóng hổi của tôi đã sởi ấm cả cơ thể.mưa không ngừng rơi.nhưng con đường dài đã hết.tôi đưa tay vuốt hết những giot mưa trên mặt.dùng xe 5 phút để nói lời tam biệt. cậu về nhé...Tiếng của tôi rơi tỏm vào không trung.tôi giật mình.không có người trước mặt. Chỉ có tôi và mưa.
Lại cơn mưa chiều trong gió lạnh Lẫy nhẹ từng cơn lất phất bay Áo ai hôm nào đổi màu ướt Và để hôm nay hồn tôi say Vần biết mưa rơi lẽ thời tiết Sao long cứ nặng nổi nhớ ai Buôn rông lòng mình ra bạn nhé Thì thầm tiếng mưa nhẹ bên tai Nếu thấy nhớ,cứ để lòng nhớ Mưa vẫn cứ rơi đường vẩn dài Và nếu muốn khóc đừng nén nhé Chỉ vài giọt mưa dưới đầu mày Tôi không muốn ,ngàn lần không muốn Nhưng trên má mưa vẫn lăn dài Hạt mưa thêm mặn.Che khóe mắt Và tôi thì thầmtạm biệt ai Lời từ tim,rồi bay cùng gió Chợt giật mình,chì mưa nhẹ bay.