:: Trang Chủ
» Lưu Bút
» Diễn Đàn
» Chơi games
» Nghe nhạc
» Xem phim
» Truyện tranh
» Avatars
» Phòng Tranh

Thơ Tình
Truyện Tình
Vườn tình yêu
Nghệ Thuật Sống
Danh ngôn tình yêu

Tin căn bản
Mẹo vặt
Đồ họa
Kho Download

Học tiếng Anh
Học tiếng Hàn
Học tiếng Hoa

T==============T
ID:  PASS:  
» Quên mật khẩu   » Đăng ký tài khoản mới
Hỏi và đáp
Hôm nay,  
TRANG CHỦ
Lưu bút
Tình yêu
Diễn đàn
Nghe nhạc
Xem phim
Chơi game
Phòng tranh
Quy định
Hỏi đáp
Tình Yêu
Thơ Tình
Truyện Tình
Nghệ Thuật Sống
Vườn Tình Yêu
Tâm Hồn Cao Thượng
Tin Học
Tin Căn Bản
Mẹo Vặt
Đồ Họa
Internet - Web
Kho Download
IT 360°
Giải Trí
Danh Ngôn
Thơ Thẩn
Truyện Cười
Truyện Ngắn
Truyện Ngụ Ngôn
Truyện Truyền Thuyết
Cổ tích - Sự tích
Thế giới games
Học Ngoại Ngữ
Tiếng Anh
Tiếng Hàn
Tiếng Hoa
English audio
English story
Học qua bài hát
Văn phạm tiếng Anh
Kỷ niệm áo trắng
Người thầy
Thơ áo trắng
Kỷ niệm không phai
LIÊN KẾT
Truyện Tình

Người đẹp chui qua lỗ kim

       

Mẹ đẹp thì sinh con gái đẹp, mẹ tôi rất tự hào về điều đó vì ai cũng bảo tôi rất giống mẹ lúc còn trẻ nên rất đẹp. Nhưng tôi thì không. Từ khi lớn lên tôi chẳng thấy mẹ đẹp mà ngày một xấu đi.

Sau khi sinh em út mẹ bị tai biến, uống quá nhiều thuốc tây nên da trở nên nám và tóc khô gãy hết. Sau đó do được bồi dưỡng quá mức nên cơ thể mẹ trở nên béo phì, mọi đường nét trên cơ thể đều bị biến dạng.

Ba tôi ngày xưa yêu và cưới mẹ vì mẹ là thiếu nữ đẹp trong đám bạn gái của ba. Yêu vì đẹp nên khi mẹ hết đẹp thì ba cũng hết yêu... Mẹ ghen lồng ghen lộn vì ba mải chạy theo những người đẹp khác, càng ghen mẹ càng hung dữ, tàn tạ...

Đó là thực tế phũ phàng đầu tiên mà tôi nhận ra ở tuổi mới lớn nên tôi không mấy tự hào vì mình đẹp mà chỉ có một nỗi lo sợ mơ hồ khi có anh chàng nào đó si mê tôi và không ngừng khen tôi đẹp. Tôi không hiểu sao bọn con trai háo sắc đến như vậy, từ hồi học phổ thông nhiều thằng bạn cùng lớp cứ như mê muội vì tôi, được tôi sai vặt là chúng sướng như lên tiên...

Vào đại học thì tôi càng chứng kiến lòng kiên trì vô hạn của những kẻ háo sắc. Trong thâm tâm tôi rất coi thường những anh chàng nào mê tôi chỉ vì đẹp, tôi biết quanh tôi có những bạn gái không đẹp nhưng là những cô gái tuyệt vời và rất đáng yêu nhưng mấy ai nhận ra khi bị mờ mắt vì sắc đẹp. Tôi đâm ra khó tính và gần như vô cảm, dù có hàng tá người theo đuổi, thề thốt yêu đương. Nhưng suốt thời gian học đại học tôi chẳng chọn được ai.
Click xem ảnh lớn

Ra trường đi làm, số người theo đuổi càng nhiều hơn, những lời tán tỉnh càng “sát nút” hơn, kể cả những lời mời mọc, dụ dỗ tôi chuyển nghề để làm những công việc nhàn hơn nhưng thu nhập cao hơn và tận dụng được nhan sắc của mình, tiếp thị được vẻ đẹp của mình trước đám đông.

Họ bảo đẹp như tôi mà làm nghiên cứu khoa học là rất uổng, suốt ngày ngồi trong phòng kín, giống như hoa trong phòng thí nghiệm vậy, phí đời đi. Tôi lại nghĩ khác, nếu kiếm tiền dựa vào sắc đẹp thì rất tầm thường và ngắn ngủi, sao bằng xây dựng sự nghiệp trên nền tảng của học vấn, trí tuệ thì bao giờ cũng vinh dự và lâu bền hơn.


Dù ở đâu, mỗi khi tôi xuất hiện thì ánh mắt của cánh đàn ông cũng sáng lên, nếu làm việc cùng tôi thì họ tỏ ra rất ân cần... Nhưng anh thì không. Anh lạnh tanh, không động tĩnh gì, cả mấy tháng làm việc chung anh cũng chỉ trao đổi về công việc và xem tôi như không hề... tồn tại. Dần dần điều đó khiến tôi hơi tức.

Có lần nghỉ giải lao, mọi người ngồi tán dóc về đề tài... người đẹp, anh cho rằng phụ nữ đẹp thường ít thông minh và khó hạnh phúc vì họ thường nông cạn, ích kỷ, thiếu tận tụy...

Và anh kết luận giống như trong Kinh Thánh: “Phụ nữ đẹp tìm được hạnh phúc giống như lạc đà chui qua lỗ kim!”. Tôi nghe tức lộn cả ruột, có lẽ anh chàng này cố châm chọc mình. Tôi đâm ra ghét anh, người gì mà cao ngạo.

Trong một hội thảo khoa học tổ chức ở Đà Lạt, có tôi lẫn anh và vài người nữa được tham dự. Tôi ấm ức: “Ôi, sao hội đồng khoa học cử tôi đi lại còn cử anh!”.

Xe sắp đến Đà Lạt, không khí mát mẻ, thơ mộng và hữu tình nên tôi cũng bớt bực bội với anh. Bực sao được khi thấy tôi rét run vì áo lạnh bỏ trong túi xách để ở gầm xe, không thể lấy được, anh đã cởi áo vét đang mặc khoác vào vai tôi.

Cuộc hội thảo kết thúc, chúng tôi được hướng dẫn đi chơi và chính anh nảy ra sáng kiến là hãy chinh phục đỉnh Lang-Biang xem sao. Không quen leo núi, tôi mệt đứt hơi, mồ hôi toát ra, tôi phải cởi hết áo khoác, khăn quàng nhờ anh mang hộ.

Click xem ảnh lớn


Tôi mang thân mình còn chưa xong, anh thì một ba lô to tướng, cứ như một nhà thám hiểm thứ thiệt. Lên đến nơi, mọi người lo vui chơi, riêng anh thì chỉ thích chụp ảnh và tôi biến thành một người mẫu bất đắc dĩ.

Phần nước uống tôi mang theo hết sạch vẫn chưa hết cơn khát, anh liền tiếp tế cho tôi và cả mọi người, không chỉ nước mà còn trái cây, thức ăn và cả một cái lều bung để trốn cơn nắng trưa. Ai cũng khen anh “đảm đang” quá xá. Anh bảo có gì đâu, bởi anh vốn là một hướng đạo sinh từ nhỏ.

Tôi và vài chị bạn ăn xong còn say sưa giấc nồng trong căn lều bé tí, chợt nghe văng vẳng một điệu nhạc du dương của Chopin, tôi nằm im thưởng thức, không hiểu sao ở đây có ai tấu lên một khúc nhạc hợp cảnh hợp tình như thế.

Không kìm được tò mò, tôi rón rén ra khỏi lều, men theo tiếng kèn đến một góc khuất, thì ra là anh, đang ngồi dưới một gốc cây, say sưa thổi kèn Harmonica đến nỗi tôi đứng một hồi lâu sau lưng mà anh không hay biết.

Tôi không ngờ nhà khoa học sớm khắc khổ ấy lại lãng mạn và tài hoa đến thế. Tôi cảm thấy thật hạnh phúc khi làm việc chung với một con người như vậy. Nhưng đến chiều về thì xảy ra một... bi kịch.

Khi xuống núi tôi bị hụt chân và lăn cù xuống dốc, may là anh nhanh nhẹn lăn theo và chụp tôi lại, nếu không lăn xuống hố thì tôi phải trở thành một... nữ thần chứ không còn cách nào cứu sống.

Tôi không thương tích nhưng bị bong gân, ban đầu chỉ đau sơ sơ nhưng sau đó sưng lên và đi lại càng lúc càng khó khăn. Về đến khách sạn được bác sĩ sơ cứu và dặn tôi hạn chế đi lại.

Nhưng còn ở đây giờ nào là tôi cần phải xê dịch và không ai khác hơn, người “cứu tử” tôi chính là người dìu tôi từng bước để đi ăn, làm mọi thủ tục khác, rời khách sạn và lên xe về Sài Gòn. Các đồng nghiệp phải nín cười khi anh ấy dìu tôi. “Trông quá đẹp đôi”. Cứ như một lời chê vậy.

Click xem ảnh lớn


Sau “tai nạn” ấy chúng tôi càng lúc càng thân nhau, bởi không còn cách nào khác. Anh cũng kể cho tôi nghe về mối tình tan vỡ của anh, vì chị ấy cũng là một nhà khoa học, ra nước ngoài để hoàn thành bậc tiến sĩ rồi tìm cách ở lại luôn bên ấy.

Nỗi đau khổ vì thất vọng về chị đã lấn át nỗi đau vì xa cách người mình yêu. Chị ấy vẫn bảo chờ khi chị đủ điều kiện bảo lãnh anh sang nhưng anh không chấp nhận cách ra đi như thế. Anh bảo cũng sẽ nỗ lực để ra nước ngoài học tập, nghiên cứu nhưng nhất định sẽ trở về...

Tôi càng phục hơn khi anh lo chăm chút chuyên môn chứ không nhắm đến chức vụ, danh hiệu, dù với khả năng ấy anh có thể có nhiều danh hiệu và cả quyền lợi trong tầm tay. Anh cho rằng mình có thể thành nhà chuyên môn giỏi nhưng khó trở thành một nhà lãnh đạo tốt...

Từ khi có anh tôi thấy cuộc đời mình thật phong phú, rạng ngời. Anh giới thiệu cho tôi đọc được rất nhiều sách văn học hay, đưa tôi đi nghe hòa nhạc và gặp gỡ đàn em của anh, những hướng đạo sinh vui nhộn, hài hước và rất dễ hòa đồng.

Đám cưới chúng tôi ít tốn kém nhưng được mọi người cho là một trong những đám cưới đẹp và đầy ấn tượng. Tiệc cưới tổ chức trên một sân cỏ rộng, bàn tiệc tự chọn được trang trí bằng rất nhiều hoa và trái cây cùng với thức ăn và rượu. Mọi người thoải mái đi lại ăn uống, gặp gỡ nhau và cùng đóng góp những tiết mục văn nghệ tự biên tự diễn...

Đó thực sự là một ngày hội và mọi người bảo tôi hôm đó đẹp đến mức... không thể tưởng tượng được. Tôi sống với một người đàn ông nghiêm túc, trí tuệ nhưng cũng rất bao dung, hài hước trong một căn nhà nhỏ mà hai vợ chồng luôn tìm cách bài trí cho thật gần với thiên nhiên và tạo ra một không gian sống thật êm đềm.

Nhà khoa học của tôi miệt mài nghiên cứu, rất khó tính trong chuyên môn nhưng cũng thật tình tứ và dịu dàng mỗi khi gần vợ. Tôi vẫn hay nói đùa với anh: “Con lạc đà không thể chui qua lỗ kim nhưng người đẹp thì vẫn chui qua được đấy chứ!”.

Đã được xem 47510 lần
Sưu tầm bởi: True Love
Cập nhật ngày 04/09/2007


CẢM NHẬN
xưa rui`
bai` nay` mình đọc lâu lắm rui` moa`
Được viết bởi le.khanhhan (30/07/2010 - 3:26:07 PM)
that long toi muon bik
toi k bik cau chuyen tren la that hay hu cau, nhung noi that, neu co nguoi dep nhu the, ca sac lan tam thi toi cung muon gap mot lan de toi bot chua chat ve con gai hon, toi hy vong se co nguoi se lam toi thay doi duoc cham ngon song cua minh: No women= No hell
Được viết bởi luctieuthien2307 (08/11/2009 - 10:03:00 PM)
cai'duyen caj' so no vo lay nhau
ma cong nhan con trai hau sac that day
cu nhjn thay gaj dep la tit mat nen
em cung la con traj em cung the<her>
nguoi ta dang yeu moi tro nen xjnh dep chu ko faj vj xjnh dep ma tro nen dang yeu
1 trai tim dep 1 tam hon dep se ton tai mai mai
Được viết bởi nguoinguoimrdam_nhanhamrdam (01/09/2009 - 10:07:22 PM)
AA
Nguoi ta yeu nhau khong chi vi cai dep cua ngoai hinh ma con yeu nhau vi ve dep o ben trong. Vi tom lai nguoi ta yeu nhau chi vi ho yeu nhau. Trong mat nguoi dang yeu nguoi minh yeu la dep nhat.
Được viết bởi Khoipro91 (09/08/2009 - 8:51:17 AM)
^_^
chj that la ban? linh~ .em ham mo chj wa'
Được viết bởi chita_miha (30/07/2009 - 9:01:54 AM)
TÌM KIẾM

Search
« Tìm nâng cao »
TIÊU ĐIỂM
Ý nghĩa của hoa hồng xanh
Sự Tích Hoa Hồng Xanh
Anh đã khiến em bị tổn thương!!!
Em nhớ và ... ghét anh
Yêu anh
Mưa Và Nước Mắt
CHUYỆN TÌNH TAY BA
Lại gần anh thêm chút nữa.......
Hãy Để Anh Yêu Em
Anh Nơi Đâu Em Vẫn Chờ
SÔI ĐỘNG NHẤT
Lần gặp đầu tiên
Lần gặp đầu tiên
Em mất anh, mãi mãi mất anh!
Ý nghĩa của hoa hồng xanh
Gửi Lại Chút Yêu Thương
Tự tình....
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
Mưa Trên Đảo Nhỏ
LIÊN KẾT WEB
Game Online
Học thiết kế web
Xem phim - Nghe nhạc
Nhạc Flash
Truyện Tranh
Avatars
Chat trên web
NHÀ TÀI TRỢ
 
Thung lũng Hoa Hồng - Mảnh đất của TÌNH YÊU - Diễn đàn TÌNH YÊU lớn nhất Việt Nam- Love Land - Informatics - Relax worlds
Tình Yêu | Tin Học | Giải Trí | Ngoại ngữ | Nghe nhạc | Xem phim | Flash games | Truyện tranh | Thế giới avatars | 15 phút chia sẻ | Lưu bút
Copyright © 2005 Thung Lũng Hoa Hồng. - All rights reserved. Designed and Coded by Thành Nha