:: Trang Chủ
» Lưu Bút
» Diễn Đàn
» Chơi games
» Nghe nhạc
» Xem phim
» Truyện tranh
» Avatars
» Phòng Tranh

Thơ Tình
Truyện Tình
Vườn tình yêu
Nghệ Thuật Sống
Danh ngôn tình yêu

Tin căn bản
Mẹo vặt
Đồ họa
Kho Download

Học tiếng Anh
Học tiếng Hàn
Học tiếng Hoa

T==============T
ID:  PASS:  
» Quên mật khẩu   » Đăng ký tài khoản mới
Hỏi và đáp
Hôm nay,  
TRANG CHỦ
Lưu bút
Tình yêu
Diễn đàn
Nghe nhạc
Xem phim
Chơi game
Phòng tranh
Quy định
Hỏi đáp
Tình Yêu
Thơ Tình
Truyện Tình
Nghệ Thuật Sống
Vườn Tình Yêu
Tâm Hồn Cao Thượng
Tin Học
Tin Căn Bản
Mẹo Vặt
Đồ Họa
Internet - Web
Kho Download
IT 360°
Giải Trí
Danh Ngôn
Thơ Thẩn
Truyện Cười
Truyện Ngắn
Truyện Ngụ Ngôn
Truyện Truyền Thuyết
Cổ tích - Sự tích
Thế giới games
Học Ngoại Ngữ
Tiếng Anh
Tiếng Hàn
Tiếng Hoa
English audio
English story
Học qua bài hát
Văn phạm tiếng Anh
Kỷ niệm áo trắng
Người thầy
Thơ áo trắng
Kỷ niệm không phai
LIÊN KẾT
Truyện Tình

Đêm trắng và kỉ niệm

        Tác giả: Lê Phương

Người đàn ông đầu tiên của tôi là sếp một cơ quan lớn. Anh ta là người khá nổi tiếng. Hàng đêm, trong chương trình thời sự luôn có hình ảnh của anh ta. Dáng người cao lớn, đường bệ. Phong thái uy nghi. Giọng nói sang sảng. Mắt nhìn thẳng cương nghị... Hình ảnh ấy thật cuốn hút, in vào trái tim tôi thành một nỗi nhớ khắc khoải, nỗi khao khát khôn nguôi.

Sự ngưỡng mộ ấy lớn dần lên, thành một tình yêu đơn phương cháy bỏng. Tôi mơ ước một ngày nào đó được gặp mặt, được cận kề với anh ta... Cuối cùng, sự chờ đợi của tôi được đền đáp.

Lần đó, anh ta xuất hiện trong một hội thảo. Tôi đã chen lấn qua hàng người đông đúc để được đứng gần anh ta, nhìn anh ta không chớp mắt. Khi anh đi ngang qua, tôi cất tiếng chào, mỉm một nụ cười quyến rũ nhất mà tôi có. Trong khoảnh khắc ấy, niềm khao khát đã dồn nén lên ánh mắt tôi, cháy bùng lên thành một ngọn lửa rừng rực, chiếu thẳng vào anh ta như thôi miên.

Một chút ngạc nhiên. Một chút xao động. Ánh mắt anh ta dừng lại trên mặt tôi. Tôi khéo léo dúi vào tay anh ta tấm card cùng với dòng chữ gây tò mò: “Em muốn gặp anh!”.

Anh ta gật đầu, khẽ mỉm cười. Chỉ là một nụ cười xã giao. Không hờ hững, cũng không vồn vã. Nhưng đó là nụ cười dành cho tôi. Nó khiến tôi mềm nhũn vì cảm động. Đi lướt qua, anh ta thì thầm vào tai tôi: “Đồng ý! Cô bé ạ!”. Tôi thấy mình lâng lâng như đi trên mây...

Ngày hôm sau, tôi có điện thoại. Một cuộc hẹn mà tôi chờ đợi từ rất lâu. Tôi đã run lên khi nhìn thấy số máy của anh ta, tim đập thùm thụp. Anh ta hẹn gặp tôi tại một khách sạn kín đáo ở ngoại ô thành phố. Một người đàn ông dẫu có quyền lực và địa vị thế nào thì vẫn có một phần của con người bình thường. Tôi yêu và muốn tìm hiểu cái phần bình thường đó trong anh ta.

Tôi trang điểm rất cẩn thận, chọn một bộ váy vừa kín đáo vừa khêu gợi. Tôi dừng taxi ở phía bên kia đường và mua một thỏi kẹo singum. Tôi muốn mình hoàn hảo trong lần đầu tiên xuất hiện.

Thực ra tôi có một cuộc sống đầy đủ về vật chất và danh vọng. Và có cả lòng tự trọng. Nhưng sự nổi tiếng của anh ta như một thứ ánh sáng ma quái và quyến rũ. Nó khiến tôi bị mê muội để từ bỏ tất cả, chỉ với mục đích khám phá cho được, đằng sau thứ ánh sáng đó là cái gì.

Tôi bước vào căn phòng ấy với những bước đi run rẩy. Anh ta đã đến từ trước. Cánh cửa vừa đóng lại sau lưng, anh ta lặng lẽ kéo tôi áp sát vào người. Không như những hình ảnh tôi từng tưởng tượng về một cuộc gặp gỡ lãng mạn có nến và hoa với những câu chào hỏi ấm áp, anh ta lặng lẽ đặt cái hôn đầu tiên lên má, lên môi khiến tôi run rẩy đến độ không thể đứng vững.

Tôi tựa vào người anh ta. Anh ta dìu tôi lại giường... Mạnh mẽ và thành thạo, anh ta khiến tôi bay bổng như đang lạc bước trên thiên đường. Tôi như quên đi hiện tại để ngập chìm trong cảm giác thỏa mãn đến tột cùng: Hạnh phúc là thế này đây! Hạnh phúc đang hiện hữu bên cạnh tôi, trong gương mặt đàn ông mà bao đêm tôi hằng khao khát được chạm vào...

Một tiếng đồng hồ trôi qua nhanh chóng. Anh ta nói phải về. Tôi nhìn anh ta, tràn trề hy vọng: “Chiều mai, vào giờ này, chúng mình lại gặp nhau anh nhé!”. Anh ta gật đầu nhưng dáng vẻ lại hấp tấp: “Ừa! Ngày mai anh sẽ gọi, cô bé yêu quí!”.

Vào cái khoảnh khắc của ngày hôm sau, tim tôi vẫn đập loạn xạ. Cái điện thoại nằm im lìm như nó chẳng hề liên quan gì đến xung quanh. Thời gian trôi chậm chạp với những tiếng tích tắc thờ ơ. 5, 10, 15... 45 phút... Tim tôi như muốn nổ tung. Tôi không thể chờ hơn được nữa. Bàn tay tôi run rẩy bấm những con số quen thuộc:

- A lô, tôi nghe đây!

Cái giọng nói rất quen mà rất lạ khiến tôi nghi ngại. Không biết có phải anh ta không?

- Cho tôi hỏi thăm, đây có phải là...

- Vâng tôi đây! Chị là ai ạ?

- Là em! Anh quên rồi sao? Em đang chờ anh ở khách sạn! Anh tới nhé!

Một khoảng lặng dài như vô tận. Rồi, vẫn là giọng nói ấy. Nhưng lạnh lẽo đến không ngờ:

- Xin lỗi! Có lẽ chị nhầm máy! Chào chị! Tôi đang có khách...

Tôi không biết mình đã trở về nhà như thế nào. Tôi đổ sụp xuống giường. Nhưng không hề có nước mắt. Chỉ là thất vọng. Giống như tôi vừa bị ngã từ tầng cao nhất của khách sạn xuống đất. Tuy may mắn thoát chết nhưng trí óc thì trống rỗng và tâm thần hoảng loạn. Mọi thứ đều đổ vỡ và tan hoang nhanh quá. Thật ra suy cho cùng, đó là kết thúc tất yếu. Anh ta không thể làm khác. Nhưng giá như nó đừng xảy ra nhanh đến thế. Có lẽ tôi đỡ đau đớn hơn...

... 2 giờ sáng, tôi ngồi dậy, bật máy vi tính, đăng nhập vào một chatroom. Tán gẫu với những kẻ xa lạ, dù chỉ là ảo và giả dối, nhưng đôi khi có thể là một giải pháp. Có thể gặp một kẻ cùng cảnh ngộ nào đó và tha hồ mà than thở vô tội vạ. Chỉ là để xả bớt nỗi đắng cay đang đầy ứ trong tôi chỉ chực trào ra thành những tiếng gào thét...

Tôi chọn một cái nick: “Kyniemoi”. Hình như người đó giống tôi? Bỗng thấy đồng cảm và cuốn hút. Tôi gõ lên bàn phím:

- Xin chào! Sao giờ này mà còn gọi kỷ niệm? Khuya rồi! Hãy để cho nó ngủ yên!

- Xin chào! Tôi chỉ đánh thức kỷ niệm vào những lúc như thế này. Bởi vì, bạn thấy đấy, xung quanh thật yên tĩnh!

- Chắc là kỷ niệm buồn? Nên mới gọi vào giữa đêm?

- Phải! Buồn lắm! Bạn có muốn nghe tôi kể không?

- Có! Kể đi! ...

Đó là một câu chuyện thật buồn. Kyniemoi và cô ấy đang chuẩn bị đám cưới thì cô ấy bị tại nạn giao thông và ra đi mãi mãi. 3 năm rồi mà những hoài niệm về cô ấy vẫn tươi rói...

- Còn bạn? Chắc cũng có chuyện buồn nên giờ này vẫn lang thang trên nét?

- Phải! Tôi vừa mới bị leo cây!

Và tôi kể lại câu chuyện trên...

- Thôi! Đừng buồn nữa! Bạn hãy cám ơn người ấy đã cho bạn thực hiện được điều mà bạn luôn khao khát: Được kề cận, được hòa quyện, được dâng hiến...

- Nhưng tôi yêu anh ta! Tôi muốn có anh ta, mãi mãi... Bàn phím như rung lên vì bực bội.

- Bạn đừng ích kỷ thế! Tôi nghĩ, đó là một cuộc chơi sòng phẳng. Anh ta đâu có mời mà bạn tự sẵn sàng nhảy vào đó chứ! Hãy cảm ơn anh ta đã không từ chối mà nhiệt tình tham gia với bạn trong vai trò một người đồng hành, mang đến cho bạn những cảm giác tuyệt vời mà trước đó bạn chưa bao giờ biết. Dẫu chỉ một tiếng đồng hồ, nhưng bạn đã được nếm trải cảm giác hạnh phúc mà có khi những người khác suốt cuộc đời không bao giờ được chạm đến. Có phải vậy không? Nếu anh ta từ chối, bạn sẽ luôn sống trong khát vọng và chờ đợi. Một sự chờ đợi đằng đẵng, vô vọng và nghiệt ngã bởi không biết đến bao giờ bạn sẽ nhận ra sự điên rồ của mình để mà thôi ngưỡng mộ và kỳ vọng vào một hình bóng ảo trên ti vi?

- ...

- Bạn hãy cám ơn người ấy vì anh ta đã tặng cho bạn một món quà quí giá. Đó là anh ta đã tự rũ mình ra khỏi trái tim và tâm trí bạn. Bằng cách đó, bạn sẽ bị đau. Phải, đau lắm! Nhưng chỉ đau một lần thôi! Vết thương nào rồi cũng liền sẹo. Bạn sẽ bắt đầu một cuộc sống mới, với một tình yêu mới...

Lại một khoảng lặng dài. Cuối cùng, tôi thở ra một hơi nhẹ, gõ vào bàn phím:

- Bạn nói đúng! Cám ơn Kyniemoi nhé!

Bên ngoài cửa sổ, ánh bình minh từ từ ló dạng. Một ngày mới đang bắt đầu...
Đã được xem 2272 lần
Sưu tầm bởi: camchuong
Cập nhật ngày 31/10/2007


CẢM NHẬN
Chưa có cảm nhận nào đc viết cho bài này!
TÌM KIẾM

Search
« Tìm nâng cao »
TIÊU ĐIỂM
Ý nghĩa của hoa hồng xanh
Sự Tích Hoa Hồng Xanh
Anh đã khiến em bị tổn thương!!!
Em nhớ và ... ghét anh
Yêu anh
Mưa Và Nước Mắt
CHUYỆN TÌNH TAY BA
Lại gần anh thêm chút nữa.......
Hãy Để Anh Yêu Em
Anh Nơi Đâu Em Vẫn Chờ
SÔI ĐỘNG NHẤT
Lần gặp đầu tiên
Lần gặp đầu tiên
Em mất anh, mãi mãi mất anh!
Ý nghĩa của hoa hồng xanh
Gửi Lại Chút Yêu Thương
Tự tình....
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
Mưa Trên Đảo Nhỏ
LIÊN KẾT WEB
Game Online
Học thiết kế web
Xem phim - Nghe nhạc
Nhạc Flash
Truyện Tranh
Avatars
Chat trên web
NHÀ TÀI TRỢ
 
Thung lũng Hoa Hồng - Mảnh đất của TÌNH YÊU - Diễn đàn TÌNH YÊU lớn nhất Việt Nam- Love Land - Informatics - Relax worlds
Tình Yêu | Tin Học | Giải Trí | Ngoại ngữ | Nghe nhạc | Xem phim | Flash games | Truyện tranh | Thế giới avatars | 15 phút chia sẻ | Lưu bút
Copyright © 2005 Thung Lũng Hoa Hồng. - All rights reserved. Designed and Coded by Thành Nha