:: Trang Chủ
» Lưu Bút
» Diễn Đàn
» Chơi games
» Nghe nhạc
» Xem phim
» Truyện tranh
» Avatars
» Phòng Tranh

Thơ Tình
Truyện Tình
Vườn tình yêu
Nghệ Thuật Sống
Danh ngôn tình yêu

Tin căn bản
Mẹo vặt
Đồ họa
Kho Download

Học tiếng Anh
Học tiếng Hàn
Học tiếng Hoa

T==============T
ID:  PASS:  
» Quên mật khẩu   » Đăng ký tài khoản mới
Hỏi và đáp
Hôm nay,  
TRANG CHỦ
Lưu bút
Tình yêu
Diễn đàn
Nghe nhạc
Xem phim
Chơi game
Phòng tranh
Quy định
Hỏi đáp
Tình Yêu
Thơ Tình
Truyện Tình
Nghệ Thuật Sống
Vườn Tình Yêu
Tâm Hồn Cao Thượng
Tin Học
Tin Căn Bản
Mẹo Vặt
Đồ Họa
Internet - Web
Kho Download
IT 360°
Giải Trí
Danh Ngôn
Thơ Thẩn
Truyện Cười
Truyện Ngắn
Truyện Ngụ Ngôn
Truyện Truyền Thuyết
Cổ tích - Sự tích
Thế giới games
Học Ngoại Ngữ
Tiếng Anh
Tiếng Hàn
Tiếng Hoa
English audio
English story
Học qua bài hát
Văn phạm tiếng Anh
Kỷ niệm áo trắng
Người thầy
Thơ áo trắng
Kỷ niệm không phai
LIÊN KẾT
Truyện Tình

..::Xin đừng nói yêu em::..

        Tác giả: Ly còi

"Em hãy tin anh. Ở lại đi em, đừng đi nữa..."

"Chúc mừng em nhân ngày sinh nhật! Cầu mong Chúa sẽ luôn đem đến cho em niềm vui và nhiều may mắn... Anh vẫn đợi ngày em trở về... Bao giờ xong việc, hãy trở về với anh, em nhé!... Anh sẽ chờ..."

Mắt cô nhoè đi, những dòng chữ nhảy nhót trứơc mặt cô. Gạt vội những giọt nước mắt đang lăn dài trên má, cô vớ lấy chìa khóa xe, đóng cửa nhà rồi nhảy lên xe phóng đi. "Anh sẽ chờ... anh sẽ chờ...". Những lời anh nói cứ vẳng vẳng bên tai cô, cứ đuổi theo cô tới mọi nẻo đường, tới tận cùng những ngõ ngách của những con phố mà chính cả cô cũng chẳng biết đó là đâu. Cô cứ phóng đi miên man trên đường, vô định...


"Em hãy tin anh. Ở lại đi em, đừng đi nữa..."
"Không được đâu anh, em phải đi thôi. Vì chuyện gia đình, em không thể ở lại được đâu. Em không muốn ai khổ vì em cả. Chuyện của em, em sẽ tự lo mà! Hãy tha lỗi cho em!"
"Nhưng anh muốn chia sẻ với em. Anh thương em nhiều lắm em biết không. Hãy để cho anh được cùng chia sẻ với em, những vui buồn của em, đừng từ chối tình yêu của anh như vậy mà!"

Tai cô ù đi. Anh vẫn nói. Giọng anh trầm ấm, hơi nghẹn lại bởi những cảm xúc mà anh đang cố kìm nén. Không lẽ anh lại khóc trước mặt cô. Cô cúi gằm mặt xuống, không dám ngẩng lên nhìn anh. Cô sợ mình sẽ không kìm nỗi ước muốn đang cháy trong lòng cô là được gục đầu vào vai anh mà khóc, vứt hết tất cả để ở lại với anh. Cô cứ lắc đầu như không muốn nghe những lời anh nói, như để cố xua đi những ý nghĩ, những khao khát đang len lỏi trong đầu cô, trong tim cô. Mãi cô mới nói được một câu:

"Thôi, anh đừng nói nữa. Em phải đi rồi!"
"Vậy cũng được, nếu như em thấy em phải đi, anh không giữ em nữa. Nhưng anh sẽ chờ em cho đến ngày em trở về."
"Đừng!, đừng nói vậy anh! Hãy quên em đi!"
"Anh sẽ chờ, thật mà! Sẽ chẳng có gì thay đổi tình cảm của anh dành cho em được. Anh sẽ chờ!"

Cô vội vàng quay đi, hòa vào đoàn người đang hối hả lên máy bay. "Anh sẽ chờ...anh sẽ chờ..." Cô vẫn còn nghe thấy tiếng anh vẳng vẳng bên tai. Cô không dám quay lại nhìn anh lần cuối. "Về đi anh, hãy quên em đi anh. Cầu mong anh sẽ gặp một người con gái khác, sẽ yêu anh và biết trân trọng tình cảm của anh. Cầu cho anh sẽ hạnh phúc." Cô thầm thì chúc anh dẫu biết rằng anh cũng không nghe thấy. Chúc anh vậy, nhưng trong tim cô không khỏi nhói lên nỗi đau khi nghĩ đến một người con gái vô hình nào đó mà sẽ được anh yêu, sẽ được hưởng những niềm hạnh phúc lẽ ra cô có mà cô đã không dám nhận. Cô cũng chẳng buồn gạt đi những giọt nước mắt đang lăn dài trên má... Cũng đã có lần cô đã được nghe rằng người ta sẽ yêu cô mãi mãi ...vậy mà... Cô chẳng còn dám tin vào những lời hứa nữa!
 
***********************
*********************
*******************
"Đừng khóc nữa em! Hãy tha lỗi cho anh!"
"Anh nói dối!... Em không tin..." Cô thổn thức...
"Anh yêu em thật mà! Hãy tin anh. Nhưng...em hãy tha thứ cho anh, anh không thể làm khác được. Làm sao cho em hiểu đây? Em có biết anh khổ tâm như thế nào khi phải đứng trước sự lựa chọn giữa tình và nghĩa không? Sao ông trời lại bắt anh phải có những lựa chọn oái ăm thế chứ! Anh yêu em, nhưng anh phải làm cho tròn trách nhiệm với chữ nghĩa và chữ tín của mình..."
"Em không tin...em không tin...Anh lừa dối em để làm gì cơ chứ? Anh không yêu nữa thì cứ nói thẳng ra đi, sao lại viện cớ này, cớ nọ... Em không muốn nghe nữa... Em hận anh!...Em hận anh!..."

Cô không còn biết mình đang lảm nhảm gì nữa. Tim cô như nghẹn lại bởi bàn tay vô hình nào đó bóp nghẹn lại. Run rẩy, nức nở... cô chỉ muốn khịu xuống... Anh nhẹ nhàng kéo cô lại gần. Cô lại gục đầu vào vai anh khóc nức nở như bao lần. Bờ vai anh không biết đã bao lần ướt đẫm nước mắt của cô mỗi khi cô buồn hay hờn dỗi.

Dịu dàng... hôn nhẹ lên mái tóc cô, anh nói: "Đừng khóc nữa em. Ngoan nào, anh thương." Anh vẫn nói với cô những lời dỗ dành âu yếm như mọi ngày.
Ngước đôi mắt vẫn còn đẫm lệ, cô nhìn anh như cầu khẩn: "Anh nói đi, anh sẽ không rời bỏ em mà đi chứ anh? Anh nói là những điều anh vừa nói với em chỉ là những lời nói đùa đi anh! Sao anh nở đùa với em ác vậy?..." Giọng cô như trách móc, nửa dỗi hờn...và vẫn còn chút gì hy vọng.
"Anh yêu em nhiều lắm mà. Làm sao anh có thể quên em được? Anh sẽ vẫn mãi yêu em cho dù thế nào đi nữa. Thương em nhiều lắm nghe!"...

Anh đã từng nói với cô những lời như vậy, nhưng rồi anh vẫn ra đi. Còn cô, cô vẫn cứ ngây thơ, vẫn cứ tin vào những lời anh nói... vẫn cứ chờ đợi một ngày nào anh sẽ quay trở về với cô. Kỉ niệm về mối tình đầu như một vết thương không bao giờ lành nổi trong lòng cô.

Ở cái tuổi hai mươi của mình, cô đã yêu anh say đắm, sẵn sàng tất cả vì anh...kể cả nếu như anh muốn cô chết. Những tưởng rằng với tình yêu của mình cô có thể giữ anh được mãi. Có lẽ mọi việc cũng sẽ không đến nỗi nào nếu như anh không nhận được bức điện khẩn báo anh về nhà gấp. Cậu bạn thân như anh em kết nghĩa bị tai nạn nặng, anh phải vội vàng bỏ dở công việc để về thăm. Gấp gáp như muốn mọi việc đựơc thu xếp ổn thỏa trước phút lâm chung, cậu bạn thì thào "Thủy nó thương mày lâu rồi. Mày hứa với tao sẽ thay tao chăm sóc cho nó và cho mẹ tao nhé!" Nói xong, câu bạn ra đi với nụ cười trên môi, thanh thản, nhẹ nhàng vì đã tìm được người tin cậy, thay thế mình chăm sóc cho bà mẹ và cô em gái. Người ra đi bao giờ cũng là người sung sướng, đâu biết rằng người ở lại đang chết cả nỗi lòng vì một cuộc tình dang dở...

Sau một tuần bận rộn lo ma chay, cuối cùng cũng đến giớ phút anh phải đối mặt với thực tại mà anh đang cố lảng tránh. Lúng túng mãi anh mới nói được với Thủy về những gì cậu bạn dặn anh, về việc anh đã có cô... Anh không biết phải quyết định thế nào nữa. Mặc nhiên như không có chuyện gì sảy ra, Thủy cũng kể cho anh nghe rằng cô đã yêu thầm anh từ cái thưở còn bé tí, ba anh em vẫn hay chạy chơi đùa cùng nhau...Anh ra đi, Thủy vẫn dọi theo anh, chờ một ngày anh trở lại. Anh muốn quyế định ra sao đó là quyết định của anh, còn Thủy, cô vẫn sẽ chờ anh mà thôi. Sững sờ trước những điều Thủy nói, anh cảm thấy như mình thật có lỗi. Lâu nay anh vẫn chỉ coi Thủy như người em gái, vô tình và dưng dưng đón nhận sự quan tâm của Thủy mà không biết là Thủy yêu anh.

Cô sung sướng đón chờ ngày anh về, lại hồn nhiên với cái hạnh phúc mà cô tưởng rằng nghiễm nhiên nó phải là của cô. Cô không nhận ra nhưng nỗi băn khoan, day dứt trong anh mắt của anh. Chỉ tới hôm, tranh thủ khi anh đi vắng, định làm một điều ngạc nhiên cho anh, dọn dẹp nhà giúp anh, cô bỗng tìm thấy tập thư của Thủy. Những lá thư vẫn còn tươi màu mực... Không nén nổi tò mò, cô đã bóc ra đọc. Thủy viết cho anh, kể đủ thứ chuyện trên đời, kể cả những điều bình thường nhất xảy ra xung quanh cuộc sống của Thủy. Thủ thà, thủ thỉ những chuyện không đâu, nhưng cô lại cảm thấy như có một sức hút vô hình nào đó đã kéo anh gần với Thủy, khiến anh cảm thấy mình được quan tâm chăm sóc, trong khi cô ở ngay cạnh anh, gặp anh thường xuyên mà có khi cũng chẳng hiểu được anh, chia sẽ mọi chuyện với anh được như thế. Cô ngồi giữa đám thư của Thủy chết lặng cho tới lúc anh về. Mở cửa phòng, thấy cô ngồi như vậy, chồng thư của Thủy bị mở tung...anh đứng lặng nhìn cô.

Thẫn thờ ngườc nhìn anh, cô thầm thì hỏi nhỏ tựa như không muốn chạm vào 1 điều gì đó rất mong manh, và sẽ có thể tan biến ngay khi cô chạm vào nó. "Anh có yêu Thủy không? Anh nói thật đi. Sao anh lại dấu em những điều như vậy?"
Ấp úng mãi, anh mới kể hết cho cô nghe được mọi chuyện. "Anh xin lỗi, anh đã dấu em vì anh không nỡ làm em buồn. Nhưng anh không biết bắt đầu như thế nào cả... Hãy tha lỗi cho anh!..."

Những giọt nước mắt, những lời trách móc của cô cũng không thể nào giữ nổi chân anh. Cô quá trẻ con hay cô quá tin anh? Cô quá kiêu hãnh không muốn hạ mình để cầu xin tình yêu của anh, hay cô quá tự tin rằng sẽ có ngày anh quay về với cô? Cô quá tự ty vì nghĩ rằng mình chưa chắc đã đem lại hạnh phúc cho anh bằng Thủy, hay vì cô cao thượng mà để cho anh ra đi cho tròn với đạo "Nghĩa" của mình? Cô không biết mình nghĩ sao nữa. Như con thú bị thương, cô hoàn toàn mất phương hướng. Cô đã thất bại và quá đau đớn với cái thất bại của mình. Cô đã có tình yêu của anh, vậy mà cô cũng không giữ được, để cho nó tuột đi mà không biết. Cô đã mất tình yêu của anh vì một người con gái khác đã yêu anh và làm cho anh tin tưởng và hạnh phúc hơn là cô. "Em không cần là người anh yêu nhất, cũng không cần là mối tình đầu khó phai của anh. Em chỉ cần là người cuối cùng anh yêu và lấy làm vợ." Lời của Thủy viết cho anh như lưỡi dao cứa vào tim cô, làm cô gục ngã.
 
Phải, cô đã gục ngã sau mối tình đầu đó. Cũng đã bao lần cô gắng gượng dậy, bước tiếp những bước đi yếu ớt, chập choạng. Cô cũng đã cố tin vào những ánh sắc lung linh của tình yêu để rồi lại vấp ngã. Mà thực chua xót thay, tại sao những người đến với cô, khi chia tay ai cũng có một lí do gì đó bởi vì một cái chữ "Nghĩa" nào đó mà họ phải có trách nhiệm phải làm. Họ là những người giả dối hay họ quá ích kỷ, hay họ là những người hèn nhát nhưng lại cứ đem cái điều thiêng liêng là phải hy sinh vì đạo "nghĩa" nào đó ra để bào chữa cho mình?

Cô đóng cửa trái tim mình lại, hờ hững và lạnh lùng với tất cả. Cô không còn tin, không còn muốn yêu và không còn đủ sức để lại đau khổ một lần nữa. Lao đầu vào với công việc hàng ngày, sống với những trách nhiệm vì gia đình, vì những người thân, những trách nhiệm đè nặng trên đôi vai cô... và để quên đi nỗi đau trong lòng cô vẫn cứ nhức nhối mãi không thôi.

Chẳng hiểu sao cô lại quen anh, sau một lần gặp tình cờ. Rồi chẳng biết vô tình hay cố ý, thỉnh thoảng cô lại "vô tình" bắt gặp anh. Dần dần, anh đã trở thành một người bạn thân, nói chuyện vui đùa, và cô có thể trút hết những tâm sự vui buồn của mình cho anh nghe. Anh vẫn luôn tỏ ra giữ đúng chừng mực của mình như người bạn, nhưng anh lại vẫn luôn luôn quan tâm, có mặt vào những lúc cô buồn, có chuyện cần chia sẻ. Bên anh cô cảm thấy an lòng và vững tin hơn. Bỗng dưng cô sợ hãi khi chợt thấy mình đã quen với sự hiển diện của anh, thấy trống vắng khi không gặp anh, và thấy tim mình lại đập rộn ràng khi gặp anh. Nhưng điều đáng sợ nhất khi cô cảm nhận được tình cảm của anh dành cho cô. KHông, cô không còn muốn tin vào bất kì điều gì nữa ca. Đã quá đủ đối với cô rồi. Cô chạy trốn anh, chạy trốn tình cảm của mình. Và cũng hèn nhát như bao người khác đã từng làm đối cô, cô lại dựa vào cái lí do vì chữ "nghĩa" để phải quên đi chữ "tình"...


Mấy năm đã qua rồi kể từ ngày cô bỏ ra đi. Cái lí do ngày xưa giờ đây không còn tồn tại để cho cô dựa vào đó nữa. Nhưng cô vẫn không dám trở về. Thỉnh thoảng anh vẫn viết thư cho cô, những lá thư tưởng như chỉ mang tính chất hỏi han, nhưng lại chứa trong đó cả nỗi niềm mong chờ của anh. Anh vẫn chờ cô dù cho nhiều lần cô viết thư và giục anh lấy vợ. Anh vẫn chờ... Còn cô... Liệu cô sẽ còn chạy trốn tình yêu của anh đến bao giờ đây? Liệu bao giờ cô mới đủ can đảm để vượt qua những sợ hãi và sự hèn nhát của mình để trở về với anh? Cô sẽ còn bắt anh chờ đợi để chứng minh tình yêu của anh đến bao giờ đây? Tình hay nghĩa... thực ra đó không phải là lí do chính của sự bất hạnh của cô, mà chính là sự hèn nhát và ích kỉ của cô đang làm cho cả anh và cô cùng đau khổ. Bao kỉ niệm cũ ào về trong cô. Cô đang chạy trốn hiện tại hay cô đang cố quay tìm về quá khứ? Không, cô không thể sống mãi với quá khứ của mình được. Đã bao năm rồi... Đã đến lúc cô phải trở về để sống với thực tại, và sống cho tương lai nữa.

Những cơn gió xóay đổi chiều cuốn tung đám lá vàng như cuốn theo cả những kỉ niệm vàng úa nhức nhối một thời của cô đi xa... xa mãi... Những giọt mưa bắt đầu nặng hạt và trút ào xuống như muốn xóa đi bao muộn phiền trong cô. Trời đã bắt đầu se lạnh... Cái giá lạnh khiến cho con người ta càng thấy cô đơn hơn. "Về với anh đi em... Anh sẽ chờ em..." Vâng, cô sẽ về. Cô sẽ về cho dù không biết ngày mai điều gì sẽ tới, nhưng cô tin có anh cô sẽ không còn phải sợ điều gì cả... "Hãy chờ em anh nhé!"
 
Đã được xem 3277 lần
Sưu tầm bởi: natili
Cập nhật ngày 04/10/2008


CẢM NHẬN
很好
Một câu chuyện kết thúc có hậu.Thankyou
Được viết bởi huyenlovely16 (18/03/2011 - 1:02:52 AM)
(:.....!!!
buon wa ah !!sao Co ay co tam trang giong minh wa ah minh cung da rat dau kho khi biet ra su that la anh ay da co nguoi yeu truoc minh nhung lai noi voi minh la chua he yeu ai ngoai minh ra!! nhung do chi la loi noi doi de bien minh cho ban than khi co ay hok co ben canh anh ay ma thoi> the la minh da tin va yeu anh ay voi ca trai tim toi trong khi do toi lai phai don nen tinh cam cua minh truoc mat anh khi phai lo cho gia dinh cua minh. anh ay biet dieu do va hua se doi minh den kkhi minh chap nhan tinh cam cua anh ay the ma gio day anh da di ben co ay va noi voi minh la hay tha thu cho anh ay... con gi nua dau ma tha thu khi minh da kho dai khi tin va yeu anh that long ma voi anh chi la su lua doi minh mathoi.....!
Được viết bởi thaomatki123 (17/03/2011 - 8:12:33 PM)
^^!
hay nhj~ cho minh ket ban nhen
Được viết bởi thjxchju2001 (25/12/2009 - 4:59:14 PM)
TÌM KIẾM

Search
« Tìm nâng cao »
TIÊU ĐIỂM
Ý nghĩa của hoa hồng xanh
Sự Tích Hoa Hồng Xanh
Anh đã khiến em bị tổn thương!!!
Em nhớ và ... ghét anh
Yêu anh
Mưa Và Nước Mắt
CHUYỆN TÌNH TAY BA
Lại gần anh thêm chút nữa.......
Hãy Để Anh Yêu Em
Anh Nơi Đâu Em Vẫn Chờ
SÔI ĐỘNG NHẤT
Lần gặp đầu tiên
Lần gặp đầu tiên
Em mất anh, mãi mãi mất anh!
Ý nghĩa của hoa hồng xanh
Gửi Lại Chút Yêu Thương
Tự tình....
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
Mưa Trên Đảo Nhỏ
LIÊN KẾT WEB
Game Online
Học thiết kế web
Xem phim - Nghe nhạc
Nhạc Flash
Truyện Tranh
Avatars
Chat trên web
NHÀ TÀI TRỢ
 
Thung lũng Hoa Hồng - Mảnh đất của TÌNH YÊU - Diễn đàn TÌNH YÊU lớn nhất Việt Nam- Love Land - Informatics - Relax worlds
Tình Yêu | Tin Học | Giải Trí | Ngoại ngữ | Nghe nhạc | Xem phim | Flash games | Truyện tranh | Thế giới avatars | 15 phút chia sẻ | Lưu bút
Copyright © 2005 Thung Lũng Hoa Hồng. - All rights reserved. Designed and Coded by Thành Nha