em sợ biết bao 2 tiếng ngày xưa...cứ mỗi khi nghe thấy 2 tiếng ấy là kỷ niệm về anh trong em lại ùa về như những con sóng lớn làm lay động tâm hồn em.nhớ biết bao anh của ngày xưa ấy.lúc ấy anh là của em-chỉ riêng mình em mà thôi.nhưng sao giờ đây có anh truớc mặt mà em vẫn thấy xa vời quá.anh đã ko còn là anh của ngày xưa, là anh của em nữa rồi.trái tim anh đa xoá tên em đi và thay vào đó là tên của một nguời con gái khác.Sao anh nỡ vội quên đi những kỉ niệm của mối tình đầu ngọt ngaò?Sao anh nỡ vội quay lưng buớc đi để laị1 mình em với nỗi nhớ anh da diết.Chẳng lẽ tình ta lại như chiếc lad vàng, gió khẽ thôi là bay, là rơi hay sao?em vẫn còn có anh trong trái tim. Nhưng nếu một ngày anh muốn quay trở lại bên em thì em cũng ko thể chấp nhận dc.Bởi vì anh đã thay đooỉ, ko giống như anh mà em đã yêu.Trong em vẫn còn một vết thuơng lòng ko phai mà chính anh nguời em yêu thuơng đã khắc sâu vào đó.
Nhưng xin anh hãy để em dc lưu giữ hình ảnh về anh ở tận sâu đấy lòng mình .Em sẽ nhớ mãi về anh nguời đã mang đến cho em bao hạnh phúc ngắn ngủi để rồi phải sống trong buồn đau lâu daì...