Bông Hồng Cho Tình đầu
|
Lời Cuối Cho... vậy là cuối cùng anh cũng phải tự mình dứt bỏ tiếng gọi thân thương đó. Tình yêu giuax anh vaf em. rồi đây sẽ chỉ là dĩ vãng – một dĩ vãng buồn, không bình yên.anh da ko không đủ can đảm hay anh quá nhut nhat để đối mặt với ngăn cản của thoi gian?! Dù sao đi nữa anh vẫn phải mất em – mất đi tình yêu của mình. |
lvậy là cuối cùng anh cũng phải tự mình dứt bỏ tiếng gọi thân thương đó. Tình yêu .......... rồi đây sẽ chỉ là dĩ vãng – một dĩ vãng buồn, không bình yên. anh không đủ can đảm hay em quá yếu đuối để đối mặt với ngăn cản của gia đình?! Dù sao đi nữa anh vẫn phải mất em – mất đi tình yêu của mình.
Em! anh biết mình quá yếu đuối và ngu ngơ nên không thể bảo vệ được tình yêu này. anh đã từng bất chấp tất cả để đi theo tiếng gọi trái tim,anh đã từng dứt bỏ di cái ma anh cho là ..........mà thôi....để có được những giây phút hạnh phúc, bình yên bên tình yêu của em. anh đã từng yêu, từng tin và hy vọng rồi một ngày mọi người sẽ hiểu cho Tình Yêu chúng ta. Nhưng người lớn có lý lẽ riêng của họ và anh không cam lòng chối bỏ tất cả những gì gần gũi, quí trọng bên anh . Đó là cuộc sống của anh cũng như anh không thể thiếu trong trái tim em. Hãy cố hiểu anh một lần thôi, Tình Yêu nhé! anh đang đứng trước sự lựa chọn và anh không thể quên đi những tức giận, những ánh mắt buồn bã của .........để bên anh. anh không muốn mọi người phải buồn lòng vi ành, càng không thể một lần sẽ cố quên dù lòng biết rất rõ rằng không dễ như vậy.
Sự dứt khoát của anh đã không còn ý nghĩa, nước mắt cũng không thể giúp được gì cho chúng ta.anh chỉ còn biết ngậm ngùi nhủ lòng hãy cố quên em. Rồi đây anh sẽ phải vui, sẽ phải cười, phải xem như không có chuyện gì xảy ra. anh sẽ phải phớt lờ khi đi qua em, dù trong lòng muốn lắm một câu nói, một nụ cười em dành cho anh . Rồi sẽ phải nói thế nào đây khi bạn bè hỏi về em? Sẽ chối bỏ hay lảng tránh đây khi nhìn những kỷ niệm, những con đường đã qua? Ai đó nói:”Kỷ niệm không là gì khi thời gian mờ xoá”. Liệu rồi thời gian có đủ làm anh quên đi vết thương lòng đâu tiên?!…
Chiều nay, trước dòng sông lặng gió, trước con nước lững lờ thì thầm lời yêu thương, anh xin được lần cuối nghĩ về một tình yêu, một lần cuối thôi để rồi anh phải tự mình đặt dấu chấm kết thúc cho Tình Yêu đầu tiên – niềm đau đầu tiên của đời anh. ANH biết chúng ta đã trả giá qúa nhiều để có được nhau, để có đượ c hạnh phúc ngắn ngủi. Nhưng đó là những ngày tháng bình yên nhất trong cuộc đời anh, từng đó đủ để anh vững bước đi tiếp dù từ đây trên con đường anh đi sẽ không có bước chân em. Tất cả rồi sẽ qua. Chúng ta cần phải đi, rồi ngày mai sẽ trả lại cho ta những gì ta đã mất. Dù thế nào đi chăng nữam anh vẫn rất biết ơn em đã cho anh hiểu thế nào là Tình Yêu, là khổ đau, hạnh phúc. Đối diện với đáy sâu lòng mình ạm vẫn muốn nói một lời cuối:anh mãi yêu em.
Thôi, bình yên nhé Tình đầu!
H
Tìm Lại Bình Yên
Mùa đông xa nhà, thị xã son la như lạnh hơn. Mọi người chỉ muốn nằm trong chăn hay ngồi bên chậu than hồng để xua đi cái rét. anh thì khác. anh muốn được cung em đi lang thang trên nhữg con đường đã quá đỗi thân thương. Để rồi khi hai tay đã lạnh cóng thì anh sẽ vòng vào tay nguoi ấy để nghe tay mình ấm dần lên. Người ấy cười và bảo anh .. Người ấy có biết… Mùa đông không hề lạnh sẽ thấy bình yên
Ngày thi tốt nghiệp phổ thông trung học đã gần kề. Buổi chia tay cuối năm tổ chức tại lớp… Ánh mắt lạ ấy hát tặng tập thể bài “Hoa Xoan đêm hội” – Đặng Nguyễn và “tặng riêng cho…”.
anh koông dám nhìn thẳng vào ánh mắt ấy bởi anh rất sợ phút giây hạnh phúc nhất sẽ mau tan biến.
Trong Mưa Có Nắng
anh biết giải thích thế nào cho sự ra đi của cuộc tình này đây? Tại em hay tai anh hay tại sự ngu ngơ khờ khạo để đến bây giờ anh không cắt nghĩa cho mảnh vỡ tình đầu này. Chấm hết!
Khuất bóng anh rồi, mặt đất dưới chân em rạn nứt, em thấy mình từ từ rơi vào trũng lõm của miền đau – một cảm giác chao chát, vỡ òa. Em cũng không hiểu sao mình không thể khóc lúc đấy, người con gái đa cảm, yếu đuối trong em trở nên xơ cứng và lãnh đạm. Còn bây giờ khi nghe từng nỗi đau đang ngậm nhấm, em lại không còn nước mắt để mà khóc. Những lần gặp anh, em gặng hỏi nguyên nhân, anh vẫn điệp khúc “Hãy tha lỗi cho anh” rồi lại ra đi, không giải thích, không cho em giải bày. Đơn giản vậy sao anh? Không phải vì em muốn níu giữ một cái gì đang rơi khỏi tầm tay – cái hạnh phúc mong manh dễ vỡ, là là như sương khói – mà vì em muốn mình thanh thản.
em ah ! Thôi mình không yêu nhau nữa nhưng sao lại lấy đi niềm tin của anh, vào cuộc sống? một điều thật giản dị “ cơn mưa nào cũng chứa nắng bên trong”. Phải không em?
“ Khi còn là của mình thì thấy bình thường quá, để khi mất đi rồi lại thấy nuối tiếc, phải không?”.
Giọng buồn buồn và cái nhìn xa xăm của em kéo anh tro về về miền ký ức đã chớm phủ bụi mờ. “Ngày xưa anh va em…” Ngày xưa , nếu kể về câu chuyện của anh ngày ấy, anh đã có thể bắt đầu bằng hai chữ “ngày xưa” rồi sao?
tây bắc, sáng nay trời chợt trở lạnh. Những làn gió vô tình lùa qua hàng cây hoa ban làm anh nho wa nhớ quá cái không khí se se của những ngày đầu đông . Khoảng thời gian này năm kia anh còn đang là một học sinh cấp ba. Những sớm mai đến trường, co ro trong áo ấm… không gian man mác của mùa đông, bầu trời xanh ngắt không gợn chút mây, những cây phượng trong sân trường chỉ còn những cành khẳng khiu in bóng trên nền trời.anh đã để hồn mình lang thang ra khỏi bốn bức tường lớp học, khỏi những bài vở chất chồng của năm cuối cấp, mơ màng theo tiếng chim ríu rít ngoài sân trường, đùa theo từng cơn gió lạnh thổi bay những chiếc lá cuối cùng còn sót lại của mùa thu. Và anh đã bắt đầu câu chuyện của mình với tất cả sự ngây ngô, khi anhviết vào trang nhật ký: “Ngày …tháng… năm… Mình và H quen nhau …Thật tình cờ… Ngay từ cái nhìn đầu tiên …”
Từ lần gặp gỡ tình cờ đó, trên đường đi học cua anh có H, có tiếng cười trong veo và ánh mắt H nhìn anh rất lạ, không hiểu mùa đông hay lòng anh trở nên ấm áp hơn. Dẫu biết rằng năm này là năm cuối cấp, và cả hai vẫn thường xuyên nhắc nhở nhau cố gắng học cho tốt nhé, nhưng đôi khi anh dểhình ảnh H chập chờn trên những trang vở chằng chịt chữ. Biết làm sao được khi bỗng dưng hôm nay soi gương ânhtmình lớn hơn hôm qua một chút…anh còn nhớ rất rõ khoảnh khắc ấy, giây phút ấy, thời gian như ngừng lặng, muôn vì sao lấp lánh như đang nhảy múa xung quanh anh trong một thứ ánh sáng diệu kỳ, và lòng anh trào dâng những cảm xúc khó tả, những cảm xúc chưa bao giờ có trước đây. Có vẻ như anh đã chờ đợi điều ấy và đến lúc anh nghĩ rằng nó chẳng thể xảy ra thì H xuất hiện, với nụ cười thật tươi và ánh mắt ấm áp. “Chúc mừng Giáng Sinh” vừa nói H vừa đưa anh tấm thiệp Giáng Sinh và khẽ mở nó ra, bài “Đêm Thánh vô Cùng” cất lên rộn rã, hân hoan…
Nhưng rồi mùa đông đi qua, khi những tia nắng ấm áp đầu tiên của mùa xuân vừa ló dạng, khi những chồi non vừa vươn vai thức giấc, H đã rời xa anh, rời xa những kỷ niệm vu vơ ngày cũ. Không một câu giã biệt, không một lời giải thích… Trước đây anh vô tư đón nhận sự chăm sóc, che chở của H, giờ chợt cảm thấy chông chênh. Vầ cũng nhận ra rằng mình đã nhận quá nhiều mà cho chẳng bao nhiêu, đó có phải là lý do khiến H ra đi? Câu chuyện của anh không có lời nói bắt đầu, không có lời kết thúc, mà chỉ nhẹ nhàng trôi qua như một áng mây hiếm hoi trên bầu trời xanh trong mùa đông. Có thể gọi tên được chăng, đó là mối tình đầu của anh?
Một mùa đông nữa lại về. Những kỷ niệm ngày xưa vẫn còn làm tâm hồn anh xao xuyến. Ở môi trường mới, cũng có nhiều người đến với anh , nhưng anh không muốn bắt đầu một câu chuyện khác, vì anh nghĩ rằng có lẽ mình chưa đủ lớn để bước vào thế giới kỳ diệu của tình yêu. Còn nuối tiếc ư, anh chưa bao giờ nuối tiếc, nhưng câu chuyện của ngày xưa ấy êm đềm quá, những rung động đầu đời ấy ngây ngô quá, và anh biết chắc rằng mãi mãi sẽ không thể quên được dấu ấn của một thời …
Đã được xem 3534 lần
Sưu tầm bởi: timcuoctinhcuoi
Cập nhật ngày 20/11/2008
CẢM NHẬN |
angel |
sao tren the gian nay lai co nhieu moi tinh dep den vay nhi?
moi tinh cau that dep day. moi tinh cua to cung rat dep. chac co le nhung moi tinh dep deu la nhung moi tinh dang do. bua nao minh se ke cho ban va cac ban nghe nha. chuc cau luon vui ve.Angel |
Được viết bởi
angel2901
(25/11/2008 - 5:05:55 PM) |
|
??? |
tinh yeu cua cau lon that day... cam on cau vi da cho to biet them mot moi tinh dep...co le nhung ki niem nay se song mai trong tim hai nguoi...mong binh yen luon ben ban.... |
Được viết bởi
thuthanh
(21/11/2008 - 8:47:15 PM) |
|
??? |
tinh yeu cua cau lon that day... cam on cau vi da cho to biet them mot moi tinh dep...co le nhung ki niem nay se song mai trong tim hai nguoi...mong binh yen luon ben ban.... |
Được viết bởi
thuthanh
(21/11/2008 - 8:47:08 PM) |
|
|
|