Cuối cùng rồi mình cũng chia tay...
Cuối cùng rồi em cũng phải bun tay anh ra...
Ðể anh chọn con đường hạnh phúc khác...
Mặc dù em ko muốn bun tay anh ra...
Mặc dù em ko mún con đuờng dài phía trước chĩ có em đi và đối mặc zới nó...
Lúc nào em cũng muốn được nắm tay anh...
Ðược cùng anh đi trên con đường thật là dài và đầy trâm rai...
Ðể chúng ta có thể bước đến thiên đường mòa đơi ấy chĩ có anh và em...
Em biết bây giờ em có nói gì thì anh cũng ra đi...
Anh cũng bỏ em lại một mình....
Nhưng dù sao em cũng muốn nói zới anh một câu mòa lúc trước em chưa từng noí...
Chưa bao giờ em noí...Em...Em yêu anh...
Ngộ thật...tự nhiên bây giờ em lại muốn noí...muốn hét thật to rằng ...Em yêu anh...
Em xin lỗi anh ...xin lỗi tất cả những gì Em đã gây ra cho anh...
Những đau khổ mà em...em mong thời gian sẽ xóa sạch nó đi...
Xóa sạch tất cả...để anh có thể ...zui zẽ hơn...hạnh phúc hơn....
Dù sao đi nữa thì em cũng sẽ đứng bên 1 phiá...và sẽ lun cầu chúc cho anh...
Tìm được người bạn gái mới...tốt hơn em gấp ngàn lần...
Anh hãy hứa zới em anh hãy sống thật hạnh phúc nhá...
Hạnh phúc của anh đó cũng sẽ là hạnh phúc của em đó...