:: Trang Chủ
» Lưu Bút
» Diễn Đàn
» Chơi games
» Nghe nhạc
» Xem phim
» Truyện tranh
» Avatars
» Phòng Tranh

Thơ Tình
Truyện Tình
Vườn tình yêu
Nghệ Thuật Sống
Danh ngôn tình yêu

Tin căn bản
Mẹo vặt
Đồ họa
Kho Download

Học tiếng Anh
Học tiếng Hàn
Học tiếng Hoa

T==============T
ID:  PASS:  
» Quên mật khẩu   » Đăng ký tài khoản mới
Hỏi và đáp
Hôm nay,  
TRANG CHỦ
Lưu bút
Tình yêu
Diễn đàn
Nghe nhạc
Xem phim
Chơi game
Phòng tranh
Quy định
Hỏi đáp
Tình Yêu
Thơ Tình
Truyện Tình
Nghệ Thuật Sống
Vườn Tình Yêu
Tâm Hồn Cao Thượng
Tin Học
Tin Căn Bản
Mẹo Vặt
Đồ Họa
Internet - Web
Kho Download
IT 360°
Giải Trí
Danh Ngôn
Thơ Thẩn
Truyện Cười
Truyện Ngắn
Truyện Ngụ Ngôn
Truyện Truyền Thuyết
Cổ tích - Sự tích
Thế giới games
Học Ngoại Ngữ
Tiếng Anh
Tiếng Hàn
Tiếng Hoa
English audio
English story
Học qua bài hát
Văn phạm tiếng Anh
Kỷ niệm áo trắng
Người thầy
Thơ áo trắng
Kỷ niệm không phai
LIÊN KẾT
Truyện Tình

Người phía bên đường

        Tác giả: SưuTầm

Bảy năm trôi qua nhưng những ký ức về người đàn ông thấp đậm và có giọng nói trầm trầm ấy luôn lưu giữ một góc nhất định ở trong trái tim An. Ngày đó, cô còn quá trẻ và nghĩ rằng rồi mọi chuyện sẽ qua đi...

Buổi chiều mùa lạnh đến cũng là thời điểm cô rời khỏi thư viện thành phố để bước ra ngoài. Gian sảnh rộng lớn được người ta tận dụng để tổ chức một cuộc triển lãm sách. Theo thói quen của người ưa tò mò, cô ngập ngừng bước chân để dừng lại và sau cùng là rẽ vào một gian phòng kề bên nơi người ta tổ chức một buổi thuyết trình.

Trên bục, người diễn giả còn khá trẻ với gương mặt vuông vắn, da hơi đen. Anh ta chống tay lên cằm và nói với những người ở dưới bằng phong thái của người rất am hiểu và tự tin. Cô gái chọn cho mình một chiếc ghế bên cánh trái để ngồi xuống, chăm chú lắng nghe.

Buổi thuyết trình diễn ra trong một tiếng rưỡi đồng hồ. Khi nó kết thúc, cô gái đứng lên bước ra ngoài cũng là thời điểm cả không gian đã được bao trùm bởi một màu đen của màn đêm bao phủ. Từng cơn gió bấc phía cuối con đường rộng thổi lại làm rung chuyển cành cây. Vài chiếc lá khô xạc xào trên vỉa hè lâm thâm vũng nước.

“Khi tôi nói, cô đã ngồi dưới và cố gắng thực hành?”. Người diễn giả từ phía trong bước ra và đứng ở ngay đằng sau An. Ngoảnh lại, cô khẽ nhoẻn cười thú nhận. “Anh nhìn thấy thế sao?”. Người đàn ông gật đầu. An bảo: “Vâng. Anh nói dễ hiểu và dễ thực hành nên tôi thử làm ngay”.

Người đàn ông bước lên ngang cô rồi chợt nghiêng vai, thì thầm nho nhỏ: “Giữ bí mật này cho tôi nhé. Thực sự là tôi chưa bao giờ thực hành được những gì tôi đã nói”. Đôi mắt An trợn tròn lên, mở to. Họ cùng nhìn nhau rồi chợt cười vang.

“Tôi nói nhiều quá nên cần đi uống chút gì cho bớt khát. Tôi lại vừa đến đây, chưa biết đường, cô đi cùng không?”. Chuỗi thời gian sau, An và người đàn ông hay gặp nhau sau buổi cuối chiều. Anh ta nói nhiều về phép thiền cho cô gái thực hành rồi họ cùng ra ngoài.

Cũng có khi về, họ rẽ vào quán rượu nhỏ. Ngồi song ẩm cùng nhau, người đàn ông đánh rơi mất phong thái lịch lãm thường ngày của một dịch giả có tiếng để thay vào là ca vát xộc xệch vắt ngang vai, chiếc áo khoác buộc trễ ngang hông mình. Bằng giọng nói trầm trầm, người đàn ông kể cô nghe về những việc anh ta gặp phải trong ngày, những cảm nhận mới mẻ của người khách phương xa về một vùng đất lần đầu tiên anh ta được đặt chân tới. Tất cả đều là những thông tin đượm vẻ chính xác nhưng khôi hài. Thảng khi người đàn ông đưa tay lên phủi phủi mái đầu cho rối tung lên từng sợi tóc, An lại biết mỉm cười và thấy cuộc sống thật bình yên.

Và, một lần, cuối tuần về. Khi cơn mưa nặng hạt đến cũng là thời điểm họ chuyếnh choáng rượu vang rời khỏi quán để chạy bộ về căn hộ của An. Mưa càng lúc càng nặng hạt. Thảng trong tiếng mưa rơi, từng con sấm trái mùa ì ùng dội về như thể trong xa vắng.

Người đàn ông đã được phép ở lại. Anh ta nằm trên giường nắm nhẹ vai An. Họ giúp nhau tháo khăn quanh cổ. Đêm càng lúc càng lạnh. Trên nền nhạc của dạ khúc Mùa đông có anh, An trở nên dịu dàng và bất chấp. Họ bám chặt vào nhau...

Cuối tháng mười hai, người đàn ông hết hạn hợp đồng với công ty sách. “Chỉ cần em níu giữ, có thể anh sẽ tìm cách để ở lại”. Không hiểu sao người con gái 20 tuổi ấy chỉ biết lặng thinh. Ngày người đàn ông ra đi, An không ra tiễn. Tiếp những ngày sau đó, cô gái lao đầu vào công việc rồi chuyển nhà ba lần. Sự lấp đầy tất cả mọi khoảng trống trong tâm hồn bằng những hành động vội vã khiến cuộc sống của cô tiếp diễn một cách dễ chịu hơn.

Mùa đông năm nay cũng là thời điểm cô con gái của An bước vào tuổi thứ 2. Con bé bắt đầu đến trường mẫu giáo. Công việc ở phòng trực tin của Đài khiến An nhiều hôm phải trở về nhà khi trời vừa sáng. Đưa con đến lớp, An quay về và ngồi lại bên chiếc bàn nhỏ ngoài lan can.

Chồng cô và cũng là đồng nghiệp thường chu đáo cho vợ một phần ăn nguội kèm chút rượu vang ấm nóng. Lặng lẽ ngồi ăn và sau đó cô trèo lên giường chìm vào giấc ngủ chập chờn mệt đến tận trưa. Mọi việc sẽ vẫn trôi qua như thế nếu không có một lần thức giấc bất chợt bởi tiếng chuông điện thoại reo vang.

“Anh muốn gặp lại em”. Lúc ấy cũng chỉ là quá ban mai thôi. An cảm thấy khó thở khủng khiếp mẩu thông tin mang lại bởi một giọng nói trầm trầm xưa cũ. Vẫn là quán rượu nhỏ của bảy năm về trước. Người đàn ông đã đến sớm và ngồi đợi cô tự lúc nào.

An khó nhọc đi lại và ngồi xuống đối diện với anh ta. Nhiều năm tháng đã trôi qua nhưng dường như mọi thứ xung quanh họ chưa từng thay đổi. Gương mặt người ấy vẫn vuông vắn, đen và không hề già hơn so với những gì người ta từng nghĩ.

Gắng không chạm vào những câu hỏi xúc động, khó xử, người đàn ông lựa chọn cách trò chuyện an toàn. Họ kể cho nhau nghe những công việc từng làm, những vùng đất từng qua. Tuy nhiên, lòng vòng mãi, cuối cùng cũng phải quay về với hai từ “tình yêu” đầy day dứt.

“Lúc nào anh cũng đợi để em gọi anh về. Nhưng em đã không làm thế”. An cúi đầu, lặng thinh. Người đàn ông nói tiếp: “Em trưởng thành lên nhiều. Em có một gia đình hạnh phúc. Con bé giống mẹ vô cùng”.

Khi này thì An lên tiếng: “Anh có trở về và kín đáo theo dõi cuộc sống của em?”. “Ừ. Chỉ có em là chưa chắc có yêu anh, còn anh thì vẫn yêu em, kể từ ngày đó, đến giờ vẫn thế”.

An ngồi lùi sâu vào lòng ghế. Lằn xương vai của cô như nhô lên sau làn áo choàng. Nhìn người đàn ông phía đối diện, vầng trán cô trở nên xanh nhạt và giọng nói mất hết sạch những can đảm thường ngày: “Ngày đó và mãi cho đến sau này, em cứ trẻ con và ngu ngốc đến độ nghĩ rằng tình yêu không có thật. Và rồi nếu thực sự cần em, anh sẽ trở lại. Nhưng, nay thì mọi việc đã muộn mất rồi”.

Cuối năm nay, trời lạnh nhiều. Buổi sáng, khi có những cơn gió lang bạt thổi qua từng vòm cây màu xanh thẫm thì cũng là lúc cô gái rời nơi làm việc trở về. Khi cô sượt ngang cánh cổng nhà mình để bước vào bên trong, cô thường mơ hồ thấy có dáng người thấp đậm vẫn đang ở bên kia đường và đợi cô ở đó.

Nhưng người con gái không quay lại. Cô bước nhanh vào phòng, dọn dẹp mọi thứ rồi trở ra lan can, khoanh tròn chân lại một dáng dấp ngồi thiền. Trong thế ngồi tưởng như thảnh thơi ấy, cô những mong rằng rồi tuổi trẻ sẽ đi qua và cả tình yêu cũng đi qua...

Đã được xem 2830 lần
Sưu tầm bởi: NhiThieuGia
Cập nhật ngày 03/02/2009


CẢM NHẬN
Chưa có cảm nhận nào đc viết cho bài này!
TÌM KIẾM

Search
« Tìm nâng cao »
TIÊU ĐIỂM
Ý nghĩa của hoa hồng xanh
Sự Tích Hoa Hồng Xanh
Anh đã khiến em bị tổn thương!!!
Em nhớ và ... ghét anh
Yêu anh
Mưa Và Nước Mắt
CHUYỆN TÌNH TAY BA
Lại gần anh thêm chút nữa.......
Hãy Để Anh Yêu Em
Anh Nơi Đâu Em Vẫn Chờ
SÔI ĐỘNG NHẤT
Lần gặp đầu tiên
Lần gặp đầu tiên
Em mất anh, mãi mãi mất anh!
Ý nghĩa của hoa hồng xanh
Gửi Lại Chút Yêu Thương
Tự tình....
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
Mưa Trên Đảo Nhỏ
LIÊN KẾT WEB
Game Online
Học thiết kế web
Xem phim - Nghe nhạc
Nhạc Flash
Truyện Tranh
Avatars
Chat trên web
NHÀ TÀI TRỢ
 
Thung lũng Hoa Hồng - Mảnh đất của TÌNH YÊU - Diễn đàn TÌNH YÊU lớn nhất Việt Nam- Love Land - Informatics - Relax worlds
Tình Yêu | Tin Học | Giải Trí | Ngoại ngữ | Nghe nhạc | Xem phim | Flash games | Truyện tranh | Thế giới avatars | 15 phút chia sẻ | Lưu bút
Copyright © 2005 Thung Lũng Hoa Hồng. - All rights reserved. Designed and Coded by Thành Nha