"....Tại sao lại gạt em anh ơi hãy nói đi.!tại sao anh gạt em,em co lỗi lầm chi,em đã quá yêu yêu anh đến dại khờ,tại sao anh đành lòng nhứ thế.Phải chi ngày đó nếu biết trước kết cục này thị em chẳng yêu ,chẳng tin lời người.Để ngày hôm nay không phải đớn đau........"
Anh !
Anh biết không...?mỗi khi em nghe ca khúc này thì em lại rất buồn,em cảm trái tìm em đau nhoí,cảm giác bị bỏ rơi thật đau anh ah!..Em đã cố,đã nhiều lần em tự nói với bản thân mình rằng:Em phải kiên cường,không được yếu đuối.Nhưng em đã không làm được anh ah!
Em cũng không hiểu nổi bản thân em nữa anh ah!bây giờ đây em không thể làm chủ được bản thân mình nữa.Em đã cố tỏ ra cứng rắn ,đã cố không cho ai biết rằng em đang rất buồn...?Nhưng em không thể làm được..?Anh biết không hôm nay trơi đã mưa rất to,em ngồi ngắm trời mưa mà trái tim em nhói đau,không hiểu sao em lai mở bài hát này lên.Em không thể kiềm chế được bản thân mình và em đã khóc,em đã khóc rất nhiều.Em không hiểu tại sao em lại như vậy nữa.Em đã hy vọng những cái nắng gay gắt của mùa hè có thể thiêu cạn đi nội nhớ của em,thiêu cạn đi những giọt nước mắt đã muốn tuôn trao từ lâu,em đã kiềm ché và đã hy vọng.
Dường như những hy vọng của em đều không thể thành hiện thực,Dường như ông trời không muốn cho em được toaị nguyện,cơn mưa mùa hè dến thật bất ngờ,nó làm cho chính em cũng không thể kiềm chế được.Em sợ trời mưa lắm anh ah!nỗi sợ cuiả em càng lớn thì cơn mưa càng to,"trời mưa to hay chính lòng em đang khóc.
Xa anh mọi thứ đối với em thật buồn anh ah!Em phải làm gì để em có thể quên được anh h !
CỎ CÂY MANG LÁ NGƯỜI AMNG HÂN
NGƯỜI HÂN CÔNG DANH,KẺ HẬN TINH