Biển.........
Cuộc đời tôi ko gắn liền với biển như bao nguời ở gần nơi đầy muối.....
Tôi ở tại một thành phố nhộn nhịp và ồn ào đến ngộp thở........ ngày ngày tôi thức dậy......... ko nhìn thấy ánh mặt trời lên...... mà chỉ nhìn thấy sự tấp nập và hối hả của cuộc sống và con nguời nơi đây ..................
Nhưng tôi có một tình yêu............ có đuợc gọi là tình yêu ko nhỉ .......... khi nó đã cho tôi không biết bao nhiêu hoài nghi về mình về nguời ấy và cả về tình cảm mà tôi cho là mình đang có...........
Tôi nghỉ mình yêu nguời ấy......... bằng cách nào đó............ tôi cũng ko hiủ...........
Sự thật là thế......... nguời ấy và tôi gặp nhau trên mạng qua lòi giới thịu của một nguời bạn............ cảm thấy hợp nhau nên chúng tôi tiếp tục...............tôi vốn là như thế.......quan tâm và hay lo sợ đến nhiều điều......nhưng thật hạnh phúc thay nguời ấy luôn mang đến cho tôi những lời yêu thuơng ấm áp......... và tôi thật sự cảm thấy hạnh phúc.........nhưng giữa chúng tôi vẫn còn nhiều điều đáng suy nghỉ........tôi lớn hơn nguời ấy một tuổi...... mặc dù nguời ấy nói tuổi tác ko wan trọng nhưng tôi lo về đìu đó.........tôi lo rằng ngày nào đó nguời ấy sẽ gặp một nguời khác nhỏ hơn tôi.......... và rồi nguời ấy sẽ rời xa tôi mãi maĩ.........
Ngày đó......... tôi sẽ sống như thế naò???........ tôi biết mình ko thể khóc vào cái ngày ấy......... nhưng trái tim tôi khi ấy chắc sẽ vỡ vụn ra mất.............
Tôi không biết phải bắt đầu như thế nào khi nói chuyện với nguời ấy.......... tôi ko biết làm sao để nguời ấy nhận ra rằng tôi yêu nguời ấy nhiù đến mức naò........ tôi đã từng nghĩ đến việc ko có nguời ấy ở bên nhưng chỉ nghỉ thôi nuớc mắt tôi đã lăn dài thì làm sao tôi có thể hành động đuợc...........
Hôm nay tôi đứng truớc biển...........tôi đến với biền chỉ vì tôi buồn và cảm thấy mình lạc lõng cô đơn giữa dòng đời và dòng thời gian.........
Tôi đứng truớc biển ......... hét thật to......... và biển vẫn im lặng đón nhận.......... biển ko trả lời tôi.......... biển củng không bực dọc vì tôi nói toàn những dìu không đâu......... biển chỉ mang huơng muối mặn hoà lẫn vào gió làm lòng tôi tuôn trào bao cảm xúc.......
Chính vì thế mà tôi yêu biển.........biển hỉu tôi cần trút di mọi nỗi buồn......... biển hỉu tôi cần một tình yêu từ nguời ấy.......... biển hỉu tôi yêu nguời ấy nhìu chừng naò........... và duờng như cũng chỉ nguời ấy và biển có thể hỉu nguời ấy có yêu tôi ko???
Nhưng lạ thay...............
Cũng vì lí do đó mà tôi ghét biển ......... tôi ghét những cơn gió làm tóc tôi rối đi trong làn nuớc mắt.......... tôi ghét cái không gian im lặng........ tại sao biển không cho tôi biết....... nguời ấy có yêu tôi nhìu như tôi mong uớc hay ko............ tôi muốn biết.......... thật sự tôi muốn biết..........
Vì sao ư???
Vì tôi yêu nguời ấy........... nhiều hơn những gì tôi có thể diển tả..........!!!
Tình yêu ấy của tôi......... nguời ấy có hiểu.......
Nguời ấy có yêu tôi không???.........................???................???
(S ah`............có iu T thiet ko........T thật sự mún biết)...........