Tập 4 Trích Những Bức Thư Tình Đáng NhớKhi nhận ra những lỗi lầm trong tình yêu thì mới hiểu được điều quí giá mà nó mang lại.Một lần tình cờ cũng có thể đưa cho con người ta vào nhưng điều mà không sao lí giải được.Em lần đầu tiên tôi gặp đã cho tôi một cảm giác kì lạ vì tôi biết chắc rằng em chính là người đầu tiên tôi yêu.Ngày ấy hình ảnh của em cứ trong tâm trí tôi từ ngày này qua ngày nọ,đến một hôm tôi có dịp trớ lại chỗ cũ làm thì mới biết được tin rằng em cũng ở kế phòng trọ và làm chung công ty với tôi.Thắm thoát vậy mà thời gian trôi qua nhanh thật,tôi và em lại có những tháng ngày hạnh phúc không thể nào diễn tả được vậy là chúng tôi đã trỡ thành bạn thân.Đến chiều chủ nhật hôm ấy trời đang đõ cơn mưa tôi nhận được lời mời đến nhà em vào buổi tối dự tiệc.Khi đã sắp xếp đâu vào đấy tôi cùng một người bạn khác với bộ quần áo chỉnh tề đã đến đúng theo lời đã hứa.Tối hôm ấy thật vui cũng là buổi tối mà tôi không thể đoán được là nó đã làm cho chúng tôi trỡ nên xa cách.Về nhà thì thằng bạn tui nói rằng:”ê…tao thấy nhỏ bạn mày được đấy tao rất thích,từ đó đén giờ tao chưa động lòng với đứa nào vậy mà bây giờ con tim tao đã lên tiêng yêu với một người mới gặp lần đầu,mày giúp tao theo đuổi cô ấy nha.Chỉ có mày mới giúp được thui”.Tôi sững sốt bỡ ngỡ vì câu nói của thằng bạn thân,chỉ tính là nó nói đùa thui nên cũng không bận tâm lắm vậy mà tôi không thể ngũ chợp mắt được cứ lo sợ,cảm thấy không ổn.Sáng hôm sau tôi thúc dậy như thường buổi tôi đến công ty làm việc,ở đâu đằng xa có cánh tay vỗ vào vai tôi,tôi giật mình quay lại,nè hôm qua tao nói với mày mày suy nghĩ sao rồi làm quân sư cho tao nha,tôi buộc phải đòng ý nhưng lòng không muốn,thật là buồn nhưng chắc gì em yêu tôi ,có lẽ như vậy sẽ tốt cho em.Ngày 24/7 tất cã nhân viên đã nghĩ phép về thăm quê chỉ con tôi và em.Biết hôm nay là sinh nhật tôi em đã chủ động nấu món ăn để cùng chia vui với tôi,chợt luc đó đèn điện bị tắt hết xuất hiện một ngọn nến nhỏ đủ làm sáng chỗ 2 người.Em nói :”Chúng ta quen nhau lâu lắm rồi phải không?”“uk`”_tôi trã lời.“Vậy anh có biết lâu nay em nghĩ gì không”_em nói“xin lỗi anh không biết”_tôi trã lờiThế rồi em nói một hồi rất lâu không cho tôi kịp nói gì.Mà tôi chỉ còn nhớ một câu di nhất khiến cho tôi không cầm được nước mắt giấu trong tim “em yêu anh đã lâu rồi,tự ti mà không dám nói hôm nay em quyết nói hết tất cả dù anh có thương em hay không em cũng không trách anh đâu”.Lúc đó tôi chỉ muốn ôm em thôi và nói với em rằng tôi cũng yêu em lắm nhưng tôi làm không được chỉ vì lời với người khác đành thốt ra những câu khiến em đau lòng “xin lỗi em tù bấy lâu anh chỉ xem em là bạn,mong em hiểu cho anh”.Nhìn em ra đi mà tan nát cõi lòng,đôi mắt em đỏ hoe rưng rưng hai dòng lệ,em như thế làm sao tôi thấy an tâm được.Thời gian vẫn cứ trôi đi,những điều tôi tính toán điều thành hiện thực.Em và người ấy đã bên nhau,có lẽ nhờ tôi bỡi tôi biết em muốn gì,cần gì và phải làm gì?Nên đã giúp người ấy chinh phục em.Không ai đau hơn tôi,khi yêu lại giấu trong lòng,tình cãm thật lại không thể cho người mình yêu biết trong khi đó người ấy cũng yêu mình.Thật khó xử cho tôi phải đứng giữa tình bạn tình yêu chỉ được chọn mộtBây giờ dù có nói gì cũng muôn mất chỉ còn biết cầu mong em cùng người ta hạnh phúc,hy vọng người ta yêu em bằng cã con tim mình.Tôi biết rằng tôi mất cã 2 người tôi cho là quan trọng nhất dù hối tiếc cũng muôn màngSáng tác:TrongDuc