Anh với em gặp nhau được 1 năm,quen nhau được 4 tháng kém 2 ngaỳ.......một mối tình tay 3,em là người thứ 3 ...1 ng đến sau...Ngay từ ngày đầu tiên ,ánh mắt anh nhìn em ...em biết giữa chúng ta có 1 cái j` đó.....17 tuổi đầu yêu biết bao nhiêu người em cũng k đếm hết được,chỉ biết anh là người yêu đầu tiên ....cái mà ng` ta gọi là mối tình đầu...từ lúc bên anh anh đã cho em biết hạnh phúc của tình yêu........và đau khổ cũng bắt đầu từ đây.
Ngồi đây 1 mình nhìn lại những j` đã wa....vì anh em đã rơi bao nhiu nước mắt....vì anh em đã thức trắng bao nhiu đêm.....vì anh mà em đã nén tất cả đau khổ vào sâu đáy lòng........vì anh mà em mất tập trung trong giờ học......và hình như em cũng k đếm hết được nữa,chỉ biết giờ đây trên tay em còn 3 vết thương chưa lành...do em tự rạch bằng dao lam......thật thú vị khi lần đầu làm việc naỳ...khi ma sát vs lưỡi dao có 1 cảm giác hơi nóng nóng,sau đó là rát rát...cuối cùng máu tứa ra...từng giọt từng giọt....dường như nỗi buồn vơi bớt theo maú....em thiếp đi lúc nào không hay.
Khi tỉnh dậy ,mắt vẫn còn sưng,rát lắm....với lấy cái điện thoaị..trong lòng luôn mong trong lúc mình ngủ đã có 1 cuộc gọi nhỡ hay 1 tin nhắn bảo em đừng khóc nữa...hi vọng càng nhìu thì thất vọng càng nhiù...tự nhiên thấy nhói tim...tự nhiên thấy mình trả giá wá đắt cho con số 0.....tự nhiên nước mắt rơi...ướt đẫm cả gối.....
Mưa rơi ....đưa tay ra hiên nhà...từng giọt ..từng giọt rơi vào lòng bàn tay,lạnh lắm.Mưa đẹp,nhưng rất lạnh...lạnh khi bên cạnh không có anh....lạnh khi trong tim có 1 vết thương chưa lành....Mưa rơi......nước mắt rơi từ lúc naò....em cũng k wan tâm đến điều đó nữa......
Nhiều lúc bùn và tự hỏi em là j của anh...suy đi nghĩ lại hình như cũng k là j...anh luôn miệng nói em la bạn gái của anh.....nhưng em biết em chẳng la j cả đối vs anh....giữa chúng ta chỉ là tình bạn hơn 1 chút thôi ,chắc có lẽ là vậy...bởi vì anh vẫn chưa chia tay vs nó .Một ng` đến sau như em k có quyền j cả ..k có quyền yêu cầu anh lam j..k có quyền bảo anh bỏ nó...k có quyền được than thở hay đau khổ trước mặt anh,đúng là như vậy....nhưng xin anh hãy cho em quyền được yêu anh...được quan tâm anh.....được khóc vì anh.....làm tất cả những j có thể khiến anh vui được không......
Em xin anh,xin anh đừng bỏ lại em...đừng nhe anh...đừng như ngày hôm wa .....đừng như ngày 6/7/2009.....Thà rằng em đợi anh dưới mưa như 2 ngày trước....hãy cho em được đợi chờ,nhé anh,cho dù tất cả chỉ là vô vọng ...nhưng em tin vào định mệnh......Định mệnh đã mang chúng ta đến vs nhau nhưng chính chúng ta đã khiến cho định mệnh trở thành sự thật.....em tin vào câu nói đó .
Chính định mệnh đã mang anh vs em đến gần nhau...anh thử nghĩ xem nếu như xe đạp em k bị hư thì sao anh có thể đến gần bên em mà bảo em lên xe anh để anh chở......nếu như em k đi sinh nhật bạn em thì cuộc đời em vs anh như 2 đường thẳng phân kì,sẽ chẳng phải gặp nhau....em cũng sẽ k khóc nhìu đến thế....
Khóc bao nhiu em mặc kệ......em chỉ muốn bên anh...em chỉ muốn những lúc bùn em sẽ nghĩ về những giây phút bên anh.....em sẽ nghĩ đến nụ cười của anh....em sẽ ôm những thứ anh tặng vào lòng.....Và anh biết k,nhìu lúc bùn nhưng khi xuất hiện trước mặt anh em phải cố gượng cười...cười thật tươi....vì em nhớ rằng anh đã từng nói bên em anh cảm thấy tự do và thoải maí.....nên em k mún khóc hay thổ lộ những chuyện bùn vs anh....em mún anh luôn vui vẻ....nhưng em xin lỗi anh...xin lỗi...vì đêm hôm đó em đã khóc....để anh phải ôm em vào lòng nhưng em đã k để cho nước mắt rơi vào lòng anh ......xin lỗi anh rất nhiều ....xin lỗi vì em k thể khiến anh vui trọn vẹn............
Anh bắt cá 2 tay em biết điều đó...nhưng sao em vẫn ngu ngốc vẫn tình nguyện làm con cá trong tay anh.....để bây h em viết đoạn entry này trog nước mắt........Em đau lắm,đau nhưng k bao giờ em buông tay,em sẽ nắm chặt tay anh..em k để anh rơi vào tay 1 người giả dối như nó đâu...nhất định sẽ k buông....trừ khi em chết.....hay anh có thể tìm ra 1 lý do nào đó thuyết phục để bỏ em.....
Anh vs nó vốn dĩ k có tình yêu,tại sao lại day dưa vs nó,hay là anh vs nó có mối liên hệ j mà anh vẫn còn dấu em....hay đúng như lời nó nói trong điện thoaị.........Đến bây h em vẫn còn nghi ngờ về câu nói đó :'' đừng bao h ngủ vs a,a khong thật lòng vs aj đâu.....b đã trả giá bằng sự trong trắng của mình".......em k byt đó là thật hay giả...em tin anh ....em tin anh......nói mún em buông tay nên nó nói thế......nhưng nó nhầm rồi....em sẽ k bao giờ bỏ cuộc.....Một ngày nó nghĩ chưa thông suốt thì người chịu khổ nhìu nhất là nó,vì nó phải suy nghĩ âm mưu để đối phó em......
Nó đang cố khóa chặt lấy anh ,khi giữa anh vs nó k còn tình yêu........rồi nó cũng phải nản lòng thôi......Và em tin vào chính bản thân em...tin vào tình cảm giữa em vs anh....mặc dù anh đã khiến em khóc rất nhiù.......I alway waiting you said love me......