Ba năm cấp 3,học cung một lớp....m là người n có ấn tượng đầu tiên nhưng trong suốt 3 năm đó n & m chưa từng nói vói nhau câu nào cả....lúc đó tôi rất nhát,chỉ biết ngấm m từ xa....1 năm sau,m đã có bạn,tôi cũng buồn nhưng tôi nghĩ tình cảm thời áo trắng thì chẳng bền được bao lâu....giết nỗi buồn tôi vùi dầu vào sách vở....2 năm nhanh chống wa,mõi đứa mõi đường công danh của mình.... Bước vào giảng đường đại hoc....năm đầu tiên tôi nghe ban nói m đã chia tay bạn trai cũ ma` m đã có hơn 2 năm tình cảm... Năm 2 đặt chân vào thành phố....lần đầu tiên gặp lại m....vẫn đôi mắt dịu dàng mang chút nỗi buồn mà m vẫn chưa thể quên được....đứng trước mặt tôi là cô gái của 3 năm trước,tôi không nói lời nào cả mà lặng yên đứng nhìn....nhìn m thật kĩ,m vẫn như ngày nào....tôi muốn nói với m rất nhiều " n nhớ m nhiều lắm " bù lại 3 năm mà tôi đã đướng bên lề nhưng chẳng thể thốt nên lời,chỉ biết là minh cảm thấy vui vô cùng,niềm vui không j` có thể sánh bằng....lúc đó tôi nhận ra rằng,m, một nữa mảnh ghép mà tôi sau này của mình.... Để xua tan đi nổi đau mà người trước đã để lại cho m,tôi cùng m lao vào những cuộc vui thâu đêm,lắng nghe 'những giọt nước mắt' của m,tôi làm tất cả chỉ mong được thấy nụ cười của m ngày trước....thời gian wa đi,nỗi đau của m cũng vơi dần theo ngày tháng....cũng chính lúc đó tôi cảm thấy ngày càng mình không thể thiếu m.... Hơn một năm rồi....với m n chỉ là bạn thân chia sẽ cùng m bao vui buồn....với n 1 năm đó sao dài vô tận,1 năm chờ đợi để nói với m 3 chữ thôi nhưng n không thể nói ra khi trong tim m vẫn con hình bóng of người ấy.... Những lúc trời mưa n ngồi một mình suy nghĩ thật nhiều....nghĩ về m....1 nữa mà n đang cố ghép lại nhưng không thể... sao khó quá....1 năm được gần bên m,cùng m cảm nhận những niềm vui chia sẻ những nổi buồn,có lẽ đó là tất cả những j` ma` ông trời ưu ái n....có lẽ cả cuộc đời này n không thể bước trên con đường mà m đã chọn....chỉ có thể đứng nhìn m từ xa....chạy lại nâng đỡ m mõi khi m vấp ngã.... Hãy vững bước m nhé.... Hãy nhớ luôn có n mõi khi m cần.....