Có lẽ cuộc sống không phải lúc nào cũng là màu hồng ,nhưng mình vẫn tin sẽ có dù là trong mơ ....Cuộc sống của mình từng có thể nắm chặt được nó nhưng chẳng hiểu vì sao mình đã đánh mất nó .Ai cũng có một ước mơ,một hoài bão về một tình yêu,một cuộc sống tươi đẹp ,mình cũng thế ,cũng biết mọng mơ ,hy vọng...như bao người khác nhưng hình như cuộc sống chẳng bao giờ mỉm cười với mình .Cứ mỗi lần mình sắp chạm vào một điều gì đó tưởng chừng như sắp nắm được thì nó lại bay đi ...để lại trong mình bao hụt hững ,nuối tiếc .Mình đã từng có anh bên cạnh, đã rất hạnh phúc ....nhưng rồi anh cũng ra đi .Chẳng lẽ cuộc sống lại hờ hững vậy sao ,tại sao lại không để cho người ta thử nắm lấy hạnh phúc một lần....Đôi lúc mình cảm thấy buồn cho chính mình ,không đủ tự tin để mở thêm một cánh cửa nữa...Người ta nói mối tình đầu bao giờ cũng đẹp -dẫu không thành nhưng dễ mấy ai quên.Mình cũng thế dù cuộc sống của mình trái tim của mình không còn hình bóng của anh nhưng mình sẽ và có thể không bao giờ quên được.Đó có lẽ là một điều rất tự nhiên của cuộc sống ,có thể mình sẽ buồn nhưng rồi mình sẽ quên đi nhanh thôi .Có lẽ anh đang hạnh phúc bên người anh đã chọn và anh có thể đã quên mình nhưng mình sẽ cầu chúc cho anh được hạnh phúc .Đôi lúc mình đã rất đau lòng khi nghĩ rằng anh không còn yêu mình nữa ,anh đã bỏ rơi mình ...cảm giác đó thật tệ .Mình đã khóc và khóc rất nhiều ,có lẽ anh sẽ mãi không biết đến cảm giác đó của mình đâu.có lẽ thế .Đã hai năm trôi qua ,mình vẫn sống và sống cái cuộc sống mà mình cho là tự do nhất.Đôi lúc lại thấy tim mình nhói đau khi ai đó nhắc tên anh .Gio cuộc sống của mình đã không còn hình bóng của anh,hy vọng rằng anh sẽ nhớ và không quên một cái tên đã tồn tại trong tình yêu của anh.Mình sẽ giữ lại trong một góc nào đó của trái tim một hình ảnh đẹp về anh ,hy vọng anh sẽ đọc được những lời tâm sự này và hãy nhớ đến em ,anh nhé !Tạm biệt anh –tình yêu của tôi .