Nắm Tay.
|
cái nắm tay ko bao giờ lỗi thời, nó giống như 1 điệp khúc bất hữu được nhiều cặp tình nhân hát, mọi lúc mọi nơi vẫn có thể thể hiện nó. |
- Hai người đến với nhau yêu nhau, cái nắm tay là cái bắt đầu khi mới yêu, sau đó là hôn lên má nhẹ nhàng ấm áp những cái ôm xiết tay, và nụ hôn môi lãng mạng như tan biến trong sự ngọt ngào, và cuối cùng 2 người có thể trở thành của nhau mãi dù hoạn nạn có nhau như lời thề trước chúa , nhưng dù yêu nhau thắm thiết cỡ nào thì cái nắm tay ko bao giờ lỗi thời, nó giống như 1 điệp khúc bất hữu được nhiều cặp tình nhân hát, mọi lúc mọi nơi vẫn có thể thể hiện nó.
- Em bây giờ lại thèm khát và chờ đợi 1 bàn tay như thế, từ khi chia tay anh em chằng còn cảm giác gì , chẳng quan tâm đi cạnh ai ,chẳng nhìn ai, cuộc sống giữa dòng người tấp nập em như 1 giọt nước giữa đại dương nhỏ bé và cô đơn. Không cảm giác, không biết từ lúc nào trái tim ko còn cảm giác nước mắt cũng ko rơi vì bất cứ điều gì, buồn hay vui chỉ còn là nụ cười vô cảm mọi người thường bảo em thế, nhưng em biết em ko phải là người vô cảm chỉ vì em ko muốn đi cạnh ai ngoài anh, em là cô bé ngốc nghếch chỉ chờ đợi quá khứ và sống cho quá khứ, giá như em có thể có cơ hội 1 lần nữa để chọn lựa anh nhỉ, yêu và yêu cũng chỉ vậy, mệt mỏi chán chường và cô đơn, đi về lại nơi mà ngày xưa anh và em thường hay tới, phải chi em khóc được khóc thật to em ko ngại đâu ko ngại nơi đông người đâu, nhưng thật đáng ghét làm sao nước mắt ko rơi, ko lẽ vô cảm thật rồi, anh nợ em 1 lời giải thích và 1 cái hẹn, hạnh phúc là gì nhỉ, những cuộc tình vội qua làm tình cảm của em hoang mang, niềm tin là vĩnh cửu hay chỉ là 1 lâu đài được xây trên cát, chỉ cần 1 con sóng nhẹ cũng làm vỡ tan tành lâu đài tuyệt đẹp, em cô đơn lắm em cũng chán nữa, lúc nào cũng 1 mình chắc em bị trầm cảm thật rồi, trả lại cho em cô bé vô tư ngày nào, trách anh hận anh hay trách bản thân em quá khờ, sao ko thấy được hạnh phúc mà chỉ nhận lấy thất vọng. “True love waits” người ta bảo tình yêu thật sự là phải chờ đợi, em vẫn chờ, chờ hoài sao ko thấy anh quay lại anh như một cơn gió vô tình thoáng qua đến rồi đi để cỏ mãi mãi ôm tương tư, em mù quáng quá chăng vẫn biết thời gian đi qua là thời gian ko lấy lại được, đôi bàn tay to thật to, ôi ! nhớ quá đi thôi bất chợt nhận ra tất cả điều ko còn chỉ còn mình em ngồi đây tay lây huây với keyboard lạnh như tiền, nhắm mắt lại quá khứ chợt ùa về lòng miên mang chỉ nhớ về anh nước mắt ko rơi ko phải ko đau, chỉ có bản thân mới hiểu được chỉ vì ko cho phép mình khóc khi anh chưa về. Em chờ cái nắm tay bất hữu của anh nhe!!!
Đã được xem 4622 lần
Sưu tầm bởi: kelly912
Cập nhật ngày 29/01/2010
CẢM NHẬN |
đúng thật lòng tôi |
Cũng muốn có Ai đó nắm bàn tay mình thật chặc giữa phố xá đông người nhưng cảm giác cô đơn thì vẫn còn rất nhiều tôi sợ một mình .. |
Được viết bởi
vugiang_Hong
(08/02/2010 - 9:26:19 AM) |
|
|
|