Sẽ có thiên thần thay anh yêu em
Tác giả: Mai_mèo
|
Đây là câu truyện có trước câu truyện Anh yêu em nhiều lắm |
Cậu đã ra đi để lại cho tớ 1 nỗi đau mà không bao giờ tớ có thể quên được. Tại sao cậu lại đi bỏ tớ cô đơn trong cái cuộc đời này ? . Đã 4 năm kể từ ngày cậu ra đi và bỏ tớ lại 1 mình ......
Vào 1 ngày giữa tháng 5, Trong dòng người và xe cộ đi trên đường bỗng có 1 khuôn mặt quen thuộc lướt qua tôi giật mình nhưng nghĩ là mình đã nhìn nhầm vì cậu đã mất rồi mà. Khi tôi bước chân đến phòng tập khuôn mặt ấy lại 1 lần nữa xuất hiện, đúng rồi đúng là cậu rồi . Tôi gọi to: Quân ơi! Quân . Đằng sau tôi cũng có 1 tiếng gọi vang lên: Duy ơi! . Tôi sợ cậu ấy không nghe thấy tiếng tôi gọi vì tiếng gọi kia quá to và át đi tiếng gọi của tôi, nhưng không cậu ấy đã quay lại nhìn về phía tôi và cười , đúng là nụ cười ấy rồi. Cậu ấy tiến lại phía tôi, tôi cứ tưởng cậu ấy sẽ ôm chầm lấy tôi nhưng không cậu ấy đã đi qua mặt tôi và tiến về người đứng đằng sau tôi. Lúc đó tôi biết mình đã nhầm cậu ấy với Quân......
Vào mọi hôm đi tập tôi thường lén nhìn trộm cậu ấy . Qua hỏi thăm tôi biết được số điện thoại của cậu ấy và tên của cậu ấy. Từ đó tôi bắt đầu nhắn tin nói chuyện với cậu ấy . Qua những dòng tin nhắn ngắn ngủi thâu đêm tôi nghĩ tôi đã thích cậu ấy mất rồi . Nhưng cậu ấy có thích tôi không ?. Đến 1 hôm tôi đã hẹn cậu ấy ra và nói là: Em thích anh nhiều lắm , cậu ấy chưa kịp trả lời thì tôi đã bỏ chạy, vừa chạy tôi vừa khóc vừa tự nghĩ trong lòng: Mình ngốc thật 1 đứa xấu xí như mình làm gì có chuyện được cậu ấy thích cơ chứ , tôi càng chạy nhanh hơn đến khi dừng lại thì tôi mới biết là cậu ấy chạy theo tôi từ nãy tới giờ. Cậu ấy vừa thở gấp vừa hỏi: Tại sao em lại chạy ? Chuyện vui mà có gì đâu mà em phải chạy ? .......
Thời gian thấm thoát trôi qua, đã 2 tháng kể từ ngày ấy,ngày mà tôi đã nói thích cậu, tôi luôn miệng hỏi: Anh có thích em không ? , cậu ấy chỉ nhoẻn miệng cười chứ chưa hề 1 lần trả lời câu hỏi đó của tôi. Hôm nay là sinh nhật của cậu ấy tôi muốn dành bất ngờ cho cậu ấy nên đã bí mật mua bánh gato và hẹn cậu ấy ra ngôi nhà hoang đằng sau phòng tập. Buổi trưa tôi đến trước ngôi nhà hoang đó, 1 khung cảnh hoang sơ, đổ nát hiện ra trước mặt tôi . Tôi sợ và không dám đi vào trong nhưng cứ nghĩ đến việc cậu ấy đang chờ tôi trong đó nên tôi đánh liều đi vào bên trong. Bên trong tối đen thỉnh thoảng có 1 vài tia nắng lọt qua khe cửa vào trong. Bỗng trong bóng tối có 1 ai đó đi ra. Tôi hoảng sợ hét lên: Aaaaaa.....Ma, cút đi cút đi. Vừa hét tôi vừa ném cái bánh gato về phía bóng đen ấy. Khi bóng đen ấy hiện ra thì hóa ra là Duy, tôi vội vàng lau và xin lỗi cậu ấy. Nhưng cậu ấy tức giận gạt tay tôi ra và bỏ đi , tôi quỳ xuống khóc òa lên khi ngẩng mặt lên thì chỉ còn mình tôi ở đó. Tôi sợ hãi lấy điện thoại ra gọi cho cậu ấy, 1 cuộc ...2 cuộc.... đến lần thứ 3 thì cậu ấy đã trả lời với 1 giọng vô cùng tức giận: Cái gì ? . Tôi vừa khóc vừa nói qua điện thoại: Em xin lỗi anh , em xin lỗi , em sợ lắm anh quay lại đi . 10' sau cậu ấy đã quay lại tôi chạy lại phía cậu ấy và ôm chầm lấy cậu ấy, cậu ấy lau nước mắt cho tôi và dẫn tôi đến 1 gốc cây cổ thụ lớn và nói: Ngày xưa anh hay chơi với lũ trẻ hàng xóm ở đây. Rồi cậu ấy lại bảo: Em duỗi chân ra đi. Tôi hỏi: để làm gì ? . Cậu ấy lại bảo: Anh buồn ngủ rồi em làm gối cho anh ngủ đi. Tôi duỗi chân ra cho cậu ấy gối lên, trông cậu ấy ngủ như 1 đứa trẻ nụ cười luôn ở trên môi. Tôi chỉ mong giây phút này được kéo dài mãi mãi thôi........
Quân ơi! đây là thiên thần cậu gửi xuống để chăm sóc tớ đúng không Quân ? Tớ biết đây là 1 thiên thần do cậu gửi xuống cho tớ mà
Đã được xem 4521 lần
Sưu tầm bởi: vltkhero12
Cập nhật ngày 04/02/2011
CẢM NHẬN |
My Feel |
Chuc ban va angel cua minh happy nghen!!!! |
Được viết bởi
Rain_Winter
(07/02/2011 - 11:58:09 PM) |
|
123456 |
câu truyện này thật là hay và cảm động. chúc 1 người hạnh phúc |
Được viết bởi
my lucky star_9x
(05/02/2011 - 2:03:09 PM) |
|
|
|