Đã từng yêu, từng ghen, từng hận và rồi từng quên.
Quên đi đôi mắt dịu dàng, mái tóc dài chấm lưng, đôi môi bé bỏng cùng nụ cuời xinh như thiên thần...Quên cái lúc em mũm mỉm nhìn anh giận dỗi quên luôn cả những lần mình giận nhau và anh quay lưng để lại sau lưng là đôi dòng lê đang nhẹ tuôn trên đôi mi uớt sũng...
Vậy là quên sao?
Để anh nói với em những gì anh nhớ nhé!
Anh nhớ có lần, em bắt anh trèo lên cây dừa đầu xóm ăn trộm dừa cho em ( mà cả nhà em lẫn nhà anh dều dầy dừa) để rồi bà chủ phát hiện xịt chó cắn em rách tuơm cái quần mới sắm còn anh đang trên cây nhìn thấy vừa mắc cuời vưa sợ nên lỡ tay té rách mất cái ao em tặng anh...
Anh nhớ có lần em hỏi anh anh iu em nhìu như thế nào và anh đã trả lời anh iu em nhìu như mái tóc của em để rồi em hôi tiếp lỡ em trọc đầu anh hết iu em àh...
Và lần anh nhớ nhìu nhất là lúc em nói chúng mình chia tay đi bởi anh và em là 2 con nguời không cùng địa vị, không chung thế giới và rồi em quay lưng đi bỏ mặc anh với cái thế giới mà em không muốn dặt chân dzô...Cái thế giới rất buồn!!
Anh nhớ nhìu lắm nhưng anh đang cố tìm cách để quên bởi vì anh biết rằng sẽ không bao giờ anh con gặp lại em dược nữa!!!
Dù sao cũng đã 2 năm, bây giờ em cũng đã bên kia trái đất...ko biết em đang làm j`. Có còn nhớ những ji` anh đã nhớ và có cố quên những đièu anh đã quên hay không!!!