:: Trang Chủ
» Lưu Bút
» Diễn Đàn
» Chơi games
» Nghe nhạc
» Xem phim
» Truyện tranh
» Avatars
» Phòng Tranh

Thơ Tình
Truyện Tình
Vườn tình yêu
Nghệ Thuật Sống
Danh ngôn tình yêu

Tin căn bản
Mẹo vặt
Đồ họa
Kho Download

Học tiếng Anh
Học tiếng Hàn
Học tiếng Hoa

T==============T
ID:  PASS:  
» Quên mật khẩu   » Đăng ký tài khoản mới
Hỏi và đáp
Hôm nay,  
TRANG CHỦ
Lưu bút
Tình yêu
Diễn đàn
Nghe nhạc
Xem phim
Chơi game
Phòng tranh
Quy định
Hỏi đáp
Tình Yêu
Thơ Tình
Truyện Tình
Nghệ Thuật Sống
Vườn Tình Yêu
Tâm Hồn Cao Thượng
Tin Học
Tin Căn Bản
Mẹo Vặt
Đồ Họa
Internet - Web
Kho Download
IT 360°
Giải Trí
Danh Ngôn
Thơ Thẩn
Truyện Cười
Truyện Ngắn
Truyện Ngụ Ngôn
Truyện Truyền Thuyết
Cổ tích - Sự tích
Thế giới games
Học Ngoại Ngữ
Tiếng Anh
Tiếng Hàn
Tiếng Hoa
English audio
English story
Học qua bài hát
Văn phạm tiếng Anh
Kỷ niệm áo trắng
Người thầy
Thơ áo trắng
Kỷ niệm không phai
LIÊN KẾT
Tâm Hồn Cao Thượng

Ngôn ngữ của trái tim

        Tác giả: THÙY TRANG (Theo Reader's Digest)

Là một cựu SV của St. Petersburg (trước đây là Léningrad), tôi vẫn giữ nguyên trong lòng những tình cảm tốt đẹp nhất cho thành phố này. Dù ngày nay nước Nga không còn là nước Nga của những năm 1980 và ánh mắt của không ít người đã thay đổi khi nhìn về nước Nga, tôi vẫn luôn xem nước Nga và Léningrad là quê hương thứ 2 của tôi.

Tôi đã có ở đó cả thời tuổi trẻ, tình yêu... mà cả vợ tôi cũng là người học ở Léningrad. Một đêm giao thừa ở St.Petersburg, tôi lang thang một mình du lịch trên đất Nga. Hoàng hôn buông xuống, ánh nắng mặt trời mùa đông nhợt nhạt nhưng cảnh quan thật tuyệt vời với những ngôi giáo đường mái vòm kiêu hãnh.

Đột nhiên, tôi trượt chân trên mặt băng rồi nghe như tiếng xương gãy. Không gượng dậy nổi, tôi nằm đau đớn. Không biết làm gì hơn, tôi la to cầu cứu... Một thanh niên trẻ trong bộ đồng phục cán bộ chạy tới rồi sau đó xuất hiện thêm hai thanh niên - một nam, một nữ - nữa. Cả ba người khiêng tôi vào văn phòng gần đó. Cơn đau càng lúc càng dữ dội. Tôi bỗng cảm thấy vô cùng tuyệt vọng. Sau đó không lâu, xe cứu thương đến. Bác sĩ bóp nắn chân phải tôi khiến cơn đau thắt càng kinh khủng.

Ngay lúc đó tôi không tự chủ nổi và nôn thốc nôn tháo. Họ đưa tôi vào xe cứu thương. Lúc đó một nhân viên của Công ty du lịch Intourist là Galina đến và an ủi tôi. Đến khi ấy, cảm giác tuyệt vọng vẫn đè nặng lên tâm hồn tôi. ở một nơi xa lạ, không biết một từ tiếng Nga, không người thân cận bên... Những ý nghĩ nảy sinh trong tâm trí trong hoàn cảnh đó khiến tôi sợ hãi vô cùng.

Tại bệnh viện, tôi được chụp quang tuyến. Bản phim cho thấy xương hông tôi không bị gẫy nhưng bị trật khớp. Công việc chữa trị bắt đầu tiến hành. Chờ đến khi tôi được chăm sóc đầy đủ, Galina mới lên tiếng xin ra về vì cô còn đứa con nhỏ chờ ở nhà. Tuy đã được tiêm morphine, tôi vẫn bị đau nhức toàn thân, không nhấc mình dậy nổi. Cửa phòng đóng kín. Tôi nghe bước chân đến gần nhưng chỉ ngang qua. Im ắng bao trùm. Sợ hãi phủ kín tâm trí...  

Sáng hôm sau, Galina trở lại với một người xưng là bác sĩ Alexander, thông báo rằng ca phẫu thuật xương hông phải đợi sau đến sau ngày 10-1 bởi nhóm phẫu thuật không có mặt bên bệnh viện. Đây là kỳ nghỉ. Từng giờ trôi qua, từng ngày trôi qua. Không khí yên tĩnh xung quanh khiến tôi càng bồn chồn lo lắng. Một tối nọ, Galina vào thăm với anh bạn trai Nicholas. Trước đó hai người đã tạt vào khách sạn tôi lấy cái ấm nước điện và gói xúp. Nhờ vậy hôm đó tôi được ăn một bát xúp nóng hổi.

Tinh thần tôi thư giãn ít nhiều nhờ sự có mặt mỗi ngày của Galina, lần nào cũng mang đến cho tôi ít quà. Một hôm, Galina mang vào phòng một nhánh thông nhỏ được trang trí như cây giáng sinh. Mỗi lúc, tôi càng thương Galina khi hiểu cô ấy nhiều hơn. Chồng Galina đã bỏ đi, để lại đứa con trai sáu tuổi. Cô ấy sống rất chật vật bằng đồng lương eo hẹp thế nhưng chưa bao giờ than phiền điều gì.

Tình trạng sức khỏe của tôi ngày càng tệ hơn. Nhưng ngay lúc tôi hoàn toàn tuyệt vọng thì Galina xuất hiện vào một buổi sáng, tay cầm chiếc vé máy bay, thông báo rằng ngày mai tôi được chở sang Helsinki. Lúc ấy tôi yếu đến độ không mỉm cười nổi trước tin mừng đó. Sáng sớm hôm sau, Galina đến thu xếp đồ đạc rồi đưa tôi ra phi trường. Ký ức cuối cùng của tôi khi ấy về nước Nga là nụ hôn dịu dàng của Galina...

Sau ba tuần ở Bệnh viện đại học Helsinki, tôi hồi phục dần. Ngay lập tức, tôi thu xếp gửi ít quà cho Galina. Khi trở về Australia, tôi điện ngay cho cô ấy. Buổi nói chuyện của chúng tôi toàn nghe tiếng khóc. Thời gian trôi qua, hình ảnh Galina vẫn in đậm trong ký ức và tôi biết chắc rằng đó là những giây phút thiêng liêng, cao đẹp nhất mà tôi may mắn được hưởng trong đời. Thế giới trở nên nhỏ hơn, những người lạ trở thành bằng hữu.

Trong cơn khốn đốn, tôi đã tìm thấy những tâm hồn cao thượng. Ngay cả nếu Galina không biết tiếng Anh đi nữa, cô cũng đã sử dụng thứ ngôn ngữ phổ quát và thánh thiện nhất của loài người: ngôn ngữ của trái tim.

 

Đã được xem 3055 lần
Sưu tầm bởi: CamChuong
Cập nhật ngày 09/01/2007


CẢM NHẬN
Chưa có cảm nhận nào đc viết cho bài này!
TÌM KIẾM

Search
« Tìm nâng cao »
TIÊU ĐIỂM
Tin nhắn tình yêu
Khi Người Ấy Không Yêu Bạn
Bài viết 1 tỉ người đọc rơi nước mắt........
Nếu anh là ....
Lý do cho một tình yêu
Cậu Có Tin Là Tớ Thật Lòng???
Sau nỗi đau mất người yêu…
Lời giành cho những người bạn tôi yêu thương
Vì Sao Kon Zai Không Được Khóc
Lạc mất nhau
SÔI ĐỘNG NHẤT
Lần gặp đầu tiên
Lần gặp đầu tiên
Em mất anh, mãi mãi mất anh!
Ý nghĩa của hoa hồng xanh
Gửi Lại Chút Yêu Thương
Tự tình....
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
Mưa Trên Đảo Nhỏ
LIÊN KẾT WEB
Game Online
Học thiết kế web
Xem phim - Nghe nhạc
Nhạc Flash
Truyện Tranh
Avatars
Chat trên web
NHÀ TÀI TRỢ
 
Thung lũng Hoa Hồng - Mảnh đất của TÌNH YÊU - Diễn đàn TÌNH YÊU lớn nhất Việt Nam- Love Land - Informatics - Relax worlds
Tình Yêu | Tin Học | Giải Trí | Ngoại ngữ | Nghe nhạc | Xem phim | Flash games | Truyện tranh | Thế giới avatars | 15 phút chia sẻ | Lưu bút
Copyright © 2005 Thung Lũng Hoa Hồng. - All rights reserved. Designed and Coded by Thành Nha