:: Trang Chủ
» Lưu Bút
» Diễn Đàn
» Chơi games
» Nghe nhạc
» Xem phim
» Truyện tranh
» Avatars
» Phòng Tranh

Thơ Tình
Truyện Tình
Vườn tình yêu
Nghệ Thuật Sống
Danh ngôn tình yêu

Tin căn bản
Mẹo vặt
Đồ họa
Kho Download

Học tiếng Anh
Học tiếng Hàn
Học tiếng Hoa

T==============T
ID:  PASS:  
» Quên mật khẩu   » Đăng ký tài khoản mới
Hỏi và đáp
Hôm nay,  
TRANG CHỦ
Lưu bút
Tình yêu
Diễn đàn
Nghe nhạc
Xem phim
Chơi game
Phòng tranh
Quy định
Hỏi đáp
Tình Yêu
Thơ Tình
Truyện Tình
Nghệ Thuật Sống
Vườn Tình Yêu
Tâm Hồn Cao Thượng
Tin Học
Tin Căn Bản
Mẹo Vặt
Đồ Họa
Internet - Web
Kho Download
IT 360°
Giải Trí
Danh Ngôn
Thơ Thẩn
Truyện Cười
Truyện Ngắn
Truyện Ngụ Ngôn
Truyện Truyền Thuyết
Cổ tích - Sự tích
Thế giới games
Học Ngoại Ngữ
Tiếng Anh
Tiếng Hàn
Tiếng Hoa
English audio
English story
Học qua bài hát
Văn phạm tiếng Anh
Kỷ niệm áo trắng
Người thầy
Thơ áo trắng
Kỷ niệm không phai
LIÊN KẾT
Tâm Hồn Cao Thượng

Ngoại và những kẻ vô lương tâm

       

Lợi dụng một cụ già 90 tuổi bán bánh chuối để kiếm tiền

Một người đàn bà nhỏ thó ngồi trước trung tâm triễn lãm bất kể nắng mưa, tôi sẽ không nói nhiều về Ngoại bởi thời gian qua có quá nhiều blogger đã kể rất chi tiết về Ngoại.

"Ủa, bộ ngoại được lên tivi hả con, có chiếu ra nước ngoài không con?"

Vừa gặp ngoại, chúng tôi chào hỏi được vài câu thì ngoại nói ngay: "Tụi con ăn gì cứ lấy ăn đi, ngoại không có lấy tiền, ăn đi cho vui..." - chỉ có nhiêu đó thôi đủ cho chúng tôi thấy bà cao cả như thế nào rồi.

Chúng tôi đã có 1 buổi nói chuyện rất vui cùng với ngoại, ngoại tâm sự: "Mấy hôm trước có mấy đứa giống tụi con đến đây mua đồ cho ngoại, rồi chụp hình ngoại hoài à!". Chúng tôi cười: "Vì ngoại đẹp mà". Chúng tôi còn đùa là ngoại bây giờ nổi tiếng lắm, khắp nước biết đến ngoại hết rồi. Rồi ngoại hỏi: "Ủa, bộ ngoại được lên tivi hả con, có chiếu ra nước ngoài không con?". Rồi ngoại cười, 1 nụ cười không nhoẻn lên hết được vì da của ngoại đã nhăn theo thời gian.

Tại nơi Ngoại ở...

8h tối rồi mà ngoại vẫn chưa ăn gì, tôi hỏi ngoại có muốn ăn gì không con mua cho ngoại ăn, mua phở, mua hủ tiếu, bla bla... Nhưng ngoại lắc đầu lia lịa rồi nói: "Ngoại ăn mấy cái đó không được, ngoại ăn mấy cái đó là ngoại chết đó, gờ mua 1 ổ bánh mì không thôi, ngoại có chà bông ở đây rồi, mua rồi kẹp vô ăn thôi", vì ngoại từ chối quyết liệt quá nên đành phải mua 2 ổ bánh mì không cho ngoại. Ngoại ăn bánh mì 1 cách rất ngon lành làm chúng tôi cứ chọc ngoại hoài, tôi lấy điện thoại ra chụp ngoại lia lịa, ngoại nói: "Ngoại đang ăn, đừng có chụp, xấu thấy mồ". Tôi đáp: "Đâu có, ngoại đẹp mà!". Ngoại lại trả lời 1 câu làm chúng tôi phải phá lên cười: "Xạo, già 91 tuổi rồi đẹp cái gì nữa, thằng này nó nói xạo!"

Ngoại ăn bánh mì kẹp chà bông một cách rất ngon lành...

Có lẽ do mọi người truyền nhau thông tin này mà số lượng người ghé thăm và mua ủng hộ ngoại tăng 1 cách rất đáng kể, chỉ 1 lúc vừa trò chuyện với ngoại mà có hơn 20 người khách ghé thăm ngoại, 1 số thì mua chỉ duy nhất 1 cây kẹo nhai double mint thôi mà biếu ngoại đến 100k, có người thì mua sữa biếu ngoại, người thì tặng áo, và 1 số người biếu không ngoại tiền nữa, rất nhiều tiền, ngoại thì cứ luôn miệng cám ơn rồi bảo lấy bánh kẹo của ngoại đi... Chúng tôi vui vì những trang blog này, nhưng lời truyền miệng này mà tình nhân văn, tình tương ái của con người quá cao cả làm tôi phải cảm động.

Rất nhiều bạn đã biết thông tin này nên đến thăm ngoại rất đông.

Chúng tôi chưa hết niềm vui cho bà thì có một chuyện không hay xảy ra, đó là 1 sự việc hết sức bức xúc mà tôi tin chắc rằng, ai có mặt vào lúc đó cũng sẽ không nén nổi cơn tức giận và uất ức như chúng tôi.

Lúc 9h tối, có 1 phụ nữ bán bánh tráng và chuối nướng lại lấy tiền của ngoại, đây chỉ là tiền ngoại bán giúp người phụ nữ đó, vì ngoại nói là người ấy khổ lắm, nhà nó nghèo lắm, ngoại thương ngoại bán giùm thôi chứ ngoại không lấy tiền lời. Chúng tôi không tin vào tai mình khi nghe người phụ nữ đó nói tiền bánh ngoại bán giùm tổng cộng là 190k với 1 số bánh không là bao nhiêu mà lấy ngoại 190k, mà đây chỉ là bán giùm nữa, cơn bức xúc của chúng tôi chỉ biết nén lại chứ không biết làm gì hơn, thật sự, khi nghe trên blog về người phụ nữ này thoạt đầu tôi nghĩ chắc cô này cũng nghèo, cũng tội nghiệp nên được ngoại thương, ai ngờ đâu, nếu bạn gặp cách cư xử người phụ nữ này ở ngoài chắc bạn sẽ không kiềm nổi bức xúc, vì cô này đối xử với ngoại như kiểu bánh chuối nướng này là nhiệm vụ của ngoại, ngoại phải bán hết và đưa tiền cho cô ấy, bán hết cô ấy lại đưa thêm bánh cho ngoại bán tiếp mà không 1 lời cảm ơn hay dù chỉ là 1 câu nói tình nghĩa...

Ngoại đang kể chuyện cho chúng tôi nghe...

Chưa hết tức giận với một người không có lương tâm như vậy thì lại tiếp tục tới 1 người đàn bà khác, theo như tôi biết thì đây là con gái ruột của dì hai, mà dì hai là con nuôi của ngoại, 1 người đàn bà nhuộm tóc vàng chạy tới bằng chiếc xe Attila cùng một người đàn ông ăn mặc tươm tất đến, chỉ bấy nhiêu thôi thì bạn có thể tưởng tượng ra được đó là người ngoại bảo: "Nó là cháu, nó khổ lắm, nó giỏi lắm..." không?

Đến nơi thì tôi tưởng nghĩ là như lời ngoại nói, có thể như là lại phụ ngoại xem bánh hay là hỏi han ngoại này kia, nhưng không, không hề, bà ta lại nói chuyện với ngoại chỉ duy nhất 1 điều là "tiền". Thoạt đầu bà ấy rất khó chịu, nói nặng nhẹ bóng gió gì đó mà tôi chỉ nghe được rằng: "... đồ để đó kêu mấy đứa này nó đem về giùm nè, không thì..." (có 1 cô bé kể lại rằng bà này tên Hương, là cháu nuôi của ngoại, mỗi ngày chở đồ hàng ngoại bán về nhà dùm, nhưng do dạo gần đây nhiều người đến thăm ngoại, bả ghét, đã cãi nhau với ngoại vào ngày hôm qua) ... rồi lại tiếp: "... bả chết đi!", không giấu được nổi bức xúc khi thấy 1 đứa cháu mất dạy đến như vậy, nhưng bạn bè cản tôi, không cho tôi can ngăn vào chuyện này.

Hàng ngày, Ngoại phải dãi nắng dầm mưa mà bán hàng...

Rồi bà ta tiếp tục kêu ngoại lại một góc chỗ bà ta đứng, "giúp" ngoại đếm tiền trả cho người phụ nữ bán chuối nướng, rồi sau đó quay lại chỗ ngoại bán, lấy tiếp số tiền lẻ ngoại để trong 1 cái ly nhựa ra "cân-đo-đong-đếm"...ốau lúc đó, mặt bà ấy nở tươi như hoa chứ không đằng đằng sát khí như ban đầu - Đây có gọi là con người không?

Chưa kịp bức xúc hết chuyện này thì lại được chứng kiến cảnh bất lương khác mà cũng do chính đứa cháu gái tên Hương đó làm. Bà ta lại tiếp tục lấy tiếp 1 giỏ đồ của ngoại mà theo 1 bạn gái đã ngồi với ngoại từ 1h trưa đến bây giờ thì đó là số quần áo, chăn và sữa của những người đã đến biếu ngoại. Bà Hương lục tung giỏ đồ ra, lấy hết cái này thử rồi đến cái kia, cái nào bà không "vừa mắt" thì bà ấy đem đưa cho người phụ nữ bán bánh chuối và người phụ nữ bán bánh mì gần đó, vừa lục bà vừa nói: "Cho đồ gì mà thấy gớm, tui thấy mặc được cái nào thì mặc, không thì quăng, đừng có nhiều chuyện!".

Người phụ nữ ngồi là người mà ngoại bán bánh chuối nướng dùm, chị ta đang ung dung... "thử đồ" mà ngươì khác đã biếu ngoại cùng đứa cháu gái tên Hương (người đứng).

Mức độ bức xúc của tôi đã lên tới đầu rồi nhưng không làm được gì, bao nhiêu những tấm lòng dành tặng cho ngoại lại bị 1 đứa mất dạy như thế chà đạp, còn bảo chúng tôi: "Đừng có nhiều chuyện, chọc vô chuyện của người ta, nhiều chuyện quá..." v.v... Bà vừa moi vừa móc vừa nói ra những lời nói mà những bạn khác đến thăm bà như chúng tôi cũng phải bức xúc, đến lúc này tôi lên tiếng.

Tôi la lên: "Chúng tôi nhiều chuyện thì chị làm được gì chúng tôi?". Bà ta trả lời lại với vẻ mặt rất "hăng" nhưng câu trả lời thì rất "mềm": "Tôi không nói em nhiều chuyện, em đừng có xía vô!"

Họ ngang nhiên lục lọi túi đồ mà những người hảo tâm đã biếu ngoại 1 cách vô tư. Thật tội nghiệp cho ngoại vì đã tin lầm người, bán giùm cho kẻ lưu manh...

Rồi bạn bè tôi cản tôi lại, không cho tôi lấn tới, bà ta thấy được thế, chuyển từ nhu sang cương, chửi tiếp bằng những từ ngữ...Đan Mạch, thô tục và vô cùng bẩn thỉu, tôi trả lời lại bà: "Mày là 1 con súc vật, mày không phải là người!". Thấy thế,  bà ta còn bảo mời công an nói chuyện, rồi bảo vệ ở khu trung tâm ra can thiệp, nhưng khi bảo vệ ra thì bà ấy không hề hó hé, tôi có thách bà ấy mời công an ra làm việc, nhưng khi nghe tôi hăng quá bà lại không dám nhắc đến 2 chữ "công an". Tôi không sợ việc tôi lớn tiếng, tôi không thể nào kiềm chế được trước sự lưu manh và bất lương của bà ấy đối xử với ngoại, đó không gọi là con người, mà là 1 con thú, không, thua 1 con thú thì đúng hơn.

Rồi khu ấy náo loạn lên vì những lời chửi rủa lớn tiếng của bà ta, người ta đứng lại xem nhiều hơn, nhưng ai cũng đi về phía tôi, ai cũng bức xúc trước hành động vô văn hóa của bà ấy, bà ấy leo lên xe và phi thẳng cùng chiếc Attila và người đàn ông.

Có người đang biếu ngoại tiền...

Nói thật với các bạn là khi chúng tôi ngồi lại nói chuyện với ngoại thì khách đi đường đến thăm và biếu ngoại tiền không dưới 500k đâu, đa số họ cho ngoại 50-100k, nhưng rồi số tiền đó của chúng ta giúp ngoại liệu có đi đúng mục đích như chúng ta đã nghĩ hay không? Hay là đi vào túi của những kẻ bất lương như thế???

Tôi viết những dòng này là để nói lên mặt trái của cuộc sống, khi mà lòng tốt của chúng ta vô tình bị những con người không lương tâm chà đạp. Viết lên để chúng ta cùng nghĩ ra 1 cách nào đó tốt hơn, khả thi hơn để giúp ngoại, để không còn những con người ăn bám, cướp tiền trên tay của ngoại như vậy nữa.

Các bạn ơi, hãy tìm giúp ngoại 1 cách nào đó tốt hơn để ngoại không phải nắng mưa buôn bán từng ấy món đồ để rồi đồng tiền không đi đúng nghĩa mà lại bị những đứa đại loại như người đàn bà tên Hương ấy ăn chặn, đừng làm mồi cho những cái bẫy xấu xa ấy nữa...

Lời bàn của OnlyU:

Có lẽ điều cộng đồng quan tâm nhất trước entry này là có ai quan tâm đến ngoại hay không thì nay đã có câu trả lời thỏa đáng... Nhưng nhức nhối lại xuất phát từ chính những người thân, những người mà ngoại yêu quý, tin tưởng và giúp đỡ... Thế mới hay ở đời còn nhiều điều trớ trêu mà ta không ta không thể ngờ tới...

Rõ ràng, vấn đề hiện nay đã phức tạp hơn ta tưởng... Và nếu chúng ta vẫn chỉ giúp ngoại bằng cách trò chuyện, tặng quà, mua bánh... thì may ra chỉ có những cuộc trò chuyện còn ở mãi bên ngoại chứ những giỏ quà, những áo ấm, những đồng tiền kia nào ngoại có được cầm?

Ngoại ơi, thật quá đau lòng...

Càng đọc, càng thấy đau, vì cái ý "ngoại không lời một xu" vừa đúng theo cả nghĩa đen và nghĩa bóng. Giờ chúng ta phải làm gì? Chửi những con người bất lương, không có trái tim kia ư? Bọn chúng có đáng để chúng ta phải chửi không? Mà chửi thì làm gì được chúng? Đánh bọn chúng ư? Có lẽ ta bị chính quyền hỏi thăm đầu tiên? Báo công an, chính quyền ư? Bọn chúng thừa khôn khéo để lách việc này, rằng ngoại là người thân của chúng, rằng ngoại bán đồ cho chúng... blah blah... Mà cái đau ở đây là ngoại đối xử rất tốt với chúng...

Làm sao bây giờ? Bảo ngoại đi viện dưỡng lão thì ngoại không nỡ... Xui ngoại tố cáo chúng thì chắc người độ lượng và có tấm lòng như ngoại dù hiểu ra hoặc biết điều đó, ngoại cũng không làm?

Thật không thể hiểu nổi, có người chưa từng gặp ngoại, mới đọc thông tin về ngoại đã chảy nước mắt và không cầm lòng được thì lại có những kẻ lòng lang dạ sói, vô nhân đạo như bọn chúng. Là người dưng, là kẻ đầu trộm đuôi cướp thì không chấp, đằng này toàn là những người được ngoại yêu thương, cưu mang, chăm sóc... Không biết kiếp trước ngoại nợ gì bọn chúng mà kiếp này ngoại khổ thế?

Đã được xem 5009 lần
Sưu tầm bởi: huyencongchua
Cập nhật ngày 08/10/2009


CẢM NHẬN
thuong ngoai
ngoai that hien lanh va dang thuong qua, cau mong cho cuoc doi con lai cua ngoai dc thanh than
Được viết bởi chuonggiobuon (07/07/2010 - 4:00:26 PM)
nong' thiet.
ng` post bit' dia. chi~ cho~ ba` ban' hok cho toi lai. dap. dau` may' con cho' an cuc' do' coi
Được viết bởi cuteogc (07/07/2010 - 1:52:33 PM)
trời
nhân tính để đâu??????????????
tại sao vì đồng tiền mà họ lại có thể bán dẻ lương tâm của mình như vậy nhỉ?
làm sao để ngoại hết khổ đây
Được viết bởi huongngoclan_897 (17/10/2009 - 2:16:58 PM)
...................
luong tam cua nhung nguoi do bj cho tha roi hay sao ay ma lai di lam the chu
thuong ngoai qua
Được viết bởi nguoinguoimrdam_nhanhamrdam (08/10/2009 - 8:22:35 PM)
............
lương tâm con người đâu cả rồi????
Được viết bởi huyencongchua (08/10/2009 - 5:05:41 PM)
TÌM KIẾM

Search
« Tìm nâng cao »
TIÊU ĐIỂM
Tin nhắn tình yêu
Khi Người Ấy Không Yêu Bạn
Bài viết 1 tỉ người đọc rơi nước mắt........
Nếu anh là ....
Lý do cho một tình yêu
Cậu Có Tin Là Tớ Thật Lòng???
Sau nỗi đau mất người yêu…
Lời giành cho những người bạn tôi yêu thương
Vì Sao Kon Zai Không Được Khóc
Lạc mất nhau
SÔI ĐỘNG NHẤT
Lần gặp đầu tiên
Lần gặp đầu tiên
Em mất anh, mãi mãi mất anh!
Ý nghĩa của hoa hồng xanh
Gửi Lại Chút Yêu Thương
Tự tình....
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
Mưa Trên Đảo Nhỏ
LIÊN KẾT WEB
Game Online
Học thiết kế web
Xem phim - Nghe nhạc
Nhạc Flash
Truyện Tranh
Avatars
Chat trên web
NHÀ TÀI TRỢ
 
Thung lũng Hoa Hồng - Mảnh đất của TÌNH YÊU - Diễn đàn TÌNH YÊU lớn nhất Việt Nam- Love Land - Informatics - Relax worlds
Tình Yêu | Tin Học | Giải Trí | Ngoại ngữ | Nghe nhạc | Xem phim | Flash games | Truyện tranh | Thế giới avatars | 15 phút chia sẻ | Lưu bút
Copyright © 2005 Thung Lũng Hoa Hồng. - All rights reserved. Designed and Coded by Thành Nha