... Ngày đó ,nhà quá nghèo , nó lại không may vuớng vào một tai nạn , lại phải phụ giúp bố mẹ nuôi 3 em nhỏ ..Đến 10 tuổi , nó quyết định buớc vào lớp 1 . .Cô giáo nhìn đôi bàn tay và nói rằng :tay con như thế sao mà học (không có bàn tay).Nó vừa chạy vừa khóc , truớc mặt nó giờ đây chỉ là bải cỏ xanh vô tận,1 núi rừng trùng điệp , 1 biển trời mênh mông,...bao uớc mơ đã tan biến từ nói Cô giáo !!.. Nó quay về lại nghề kéo xe chở khách , hàng ngày nó trông chờ 1 chuyến , khách đến nó tròng dây thừng vào nguời rồi chạy kéo khách đến nơi khách cần . Thật khắc nghiệt , lúc lên dốc đã quá mệt nhưng lúc xuống dốc thì quả là 1 cực hình , nó phải quay trở đầu xe và đi giật lùi mới kiềm hãm đuợc tốc độ ....
... Nhưng nó vẫn cố gắng viết ,nó lén đứng ngoài cửa lớp ,cô giáo chỉ các bạn viết chữ naò,.. nó chạy ra ngoài kẹp 1 cục đá vào ngón chân và viết ..cứ thế .. toàn bộ các sân truớc của mỗi nhà trong làng đều có chữ của nó. Mỗi 1 từ đuợc viết ra là mỗi giọt nuớc mắt lăn trên dài trên má ..Nó cần phải nổ lực nhiều hơn nữa vì chữ còn quá lớn ..làm cách nào đây ?Thấy nó ngoan , hiếu học , cô bác trong làng cùng trợ giúp cho nó 1 cây viết bằng tre , không phụ lòng mọi nguời ,chữ của nó dần dần nhỏ lại và rất đẹp .... Cô giáo buớc vào nhà và xin phép cho nó đuợc học thử .. Thật vui mừng ! nó chạy khoe hết làng xóm ngày mai nó đuợc đi học và tất nhiên nó không quên xóa các chữ bằng gạch đã viết mỗi sân truớc mỗi nhà ...
... Nó học rất giỏi , đến lớp 2 thì xuất hiện 1 môn quá khó so với khả năng của nó , môn Thủ công . Làm sao mà cầm kéo cắt đuợc ! Vẫn trong tình thuơng của xóm làng , nó có đuợc 1 cây kéo khổng lồ , nó kẹp vào chân cắt thử , cắt đuợc 1 đuờng thẳng , nuớc mắt nó cũng rơi theo , nó mừng quá !..Nhưng than ôi ! khi mở cây kéo ra để cắt 1 đuờng mới cũng quá khó !! vì kéo bị rỉ sét , kẹt cứng không mở đuợc ..Cuối cùng nó cũng vuợt qua , cắt đuợc nhiều chữa , hình rất đẹp , kể cả cắt đuờng cong , cắt chữ O ...
... Cả hội truờng chìm trong nỗi xúc động vô bờ , ai không khóc đuợc thì cũng phải rưng rưng nuớc mắt.... Thầy đứng giữa Hội truờng và đưa hai tay của mình lên : Các bạn cùng xem nha ! Thầy ngồi xuống loay hoay với chiếc kéo trong chân ... sản phẩm là những từ ngữ và 1 con chim bồ câu đuợc dán trên bảng ....
... Giọng Thầy vẫn đều đều vang vọng bên tai gần 1000 sinh viên Sư Phạm sắp tốt nghiệp . Đó là Thầy Nguyễn Ngọc Ký , một tấm guơng Nhà giáo ưu tú của đất Việt ..Thật đáng kính phục .